Lục Thần Vũ cũng nhanh chóng đuổi đến nơi, hắn thở dốc đi đến gần Vũ Đình." Việc gì em phải trốn chạy như vậy chứ? Bà nội của anh rất hiền, bà sẽ không làm gì em đâu!" Hắn nói.
" Em nào có chạy trốn! Chẳng qua trong phòng đông người hơi ngột ngạt, cho nên em mới lên sân thượng hóng mát thôi!" Vũ Đình ngại ngùng trả lời, cô làm sao dám nói là mình sợ chứ?
" Nếu vậy thì em hóng gió đã xong chưa? Xong rồi thì cùng anh trở về phòng, bà nội cũng muốn gặp em!" Không để cho cô nói thêm điều gì, hắn lập tức bế bổng cô lên mang đi.
" Ah, Lục Thần Vũ, anh mau bỏ em xuống! Bỏ em xuống mau!" Vũ Đình hoảng hốt kêu kên, chỉ là hắn làm sao bỏ cô xuống được.
Phòng bệnh, ba người lớn ngồi đối mặt nhau, hai đứa trẻ thì ngoan ngoãn ngồi trên giường bệnh.
" Cháu là Vũ Đình đấy sao? Thật đúng là xinh đẹp, thảo nào đứa cháu ngốc này của ta lại say như điếu đổ!" Bà nội nắm lấy tay Vũ Đình, bà ấy vỗ về hỏi.
" Dạ vâng ạ! Cảm ơn lão phu nhân đã quá khen!" Vũ Đình tim đập nhanh đáp.
" Sao lại gọi là lão phu nhân, hai đứa đã có con với nhau rồi, chẳng phải nên gọi bà già này là bà nội hay sao? Đứa trẻ ngốc này, cháu thật giống với Tiểu Vũ!"
" Cái đó..."
" À đúng rồi, hai đứa vẫn còn chưa kết hôn, cháu ngại là đúng lắm! Tiểu Đình à, thời gian qua Lục Gia để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-the-gioi-cua-anh-chi-danh-cho-em/1874063/chuong-375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.