Layla phu nhân thần trí rồi loạn, bà ấy xông vào phòng con trai, nước mắt không ngừng rơi xuống.
" Các người không phải bảo vẫn còn cơ hội hay sao? Con trai của tôi không thể nào mất được, thằng bé không thể nào bỏ chúng tôi mà đi! Bao nhiêu tiền tôi cũng đồng ý, làm ơn hãy cứu con trai tôi đi!"
" Phu nhân, thật xin lỗi! Chúng tôi đã cố gắng hết sức rồi, nhưng vẫn không thể giữ lại mạng sống cho bệnh nhi! Cậu bé chỉ có thể cầm cự được một thời gian ngắn nữa thôi, não sẽ nhanh chóng chết hoàn toàn!" Bác sĩ lắc đầu đáp.
Layla phu nhân nghe đến đây đầu ong lên một tiếng, trước mắt bà ta như là địa ngục.
" Không, con trai của tôi!" Bà ấy kêu lên thảm thiết, mà Williams vừa vào đến nơi, những lời này ông ấy cũng nghe thấy rồi.
Có nỗi đau nào hơn, khi người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, và đó là đứa con trai mà ông ấy yêu thương nhất. Nếu không phải tai nạn sơ xuất đó, cậu bé bây giờ vẫn có thể chạy nhảy bên cạnh hai người, nhưng đó chỉ là nếu như mà thôi.
" Ngài Williams, tôi có thể làm phiền ngài vài phút không?" Viện trưởng đi đến, ông ấy lên tiếng hỏi.
" Có chuyện gì thì nói nhanh đi! Tôi còn phải vào gặp con trai!" Ông ấy kìm nén cảm xúc nói.
" Ngài Williams, mặc dù con của ngài sẽ ra đi, nhưng nội tạng bên trong bây giờ vẫn có thể sử dụng được! Ngài có thể hiến tạng của cậu bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-the-gioi-cua-anh-chi-danh-cho-em/1874055/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.