Chương trước
Chương sau
Ngày mà mọi người đang mong chờ đã sắp đến, các nhà thiết kế đều háo hức. Hai ngày nữa, Secret sẽ mở một buổi tiệc, và họ mời tất cả nhà thiết kế cùng chủ quản của mình đến. Lạc Ninh Hinh cũng có thiếp mời, cầm trên tay thiệp mời màu trắng trang trọng, cô vô cùng vui sướng.

" Tư Thần, anh nói xem hôm đó em nên mặc gì đây?" Cô lục tung tủ quần áo, ướm lên người những bộ lễ phục dạ tiệc hỏi anh.

Âu Dương Tư Thần đang nằm trên giường xử lý tài liệu trên máy tính, nghe thấy Lạc Ninh Hinh gọi, anh bỏ dở công việc đang làm đến tư vấn cho cô. Nhìn một vòng các mẫu váy, anh cảm thấy vẫn thiếu thiếu gì đó, dù đây đều là các khoản váy giới hạn mà anh tự mình đặt cho cô.

Chợt nhớ đến bộ sưu tập của cô, có một chiếc váy làm anh rất hài lòng. Màu chủ đạo chính là hồng pastel, cổ áo được phối lông trắng mềm mại, theo đường cong mà rũ xuống chân váy. Không hở không kính, nhưng đủ để quyến rũ người khác, phía sau là kiểu hở lưng được đan dây chéo.

" Mặc quần áo của người khác quen rồi, bây giờ hãy mặc chính trang phục em thiết kế đi! Chính là mẫu váy màu hồng, được đan dây sau lưng." Âu Dương Tư Thần ghé sát tai cô nói.

" Là chiếc đầm đó sao?" Lạc Ninh Hinh hỏi.

" Đúng vậy, cô người mẫu hôm đó mặc vào rất khí chất, nó rất hợp với em!" Âu Dương Tư Thần trả lời.

Lạc Ninh Hinh gật gù, cô cảm thấy có gì đó sai sai.

" Âu Dương Tư Thần, anh dám nhìn cô gái khác hả? Cuối cùng anh cũng chịu khai ra!" Cô đột nhiên kêu lên, nhìn Âu Dương Tư Thần nói.

Anh cứng miệng, không thể phản bác được.

" Bảo bối, cái đó..."

" Bảo bối cái gì? Anh là đứng núi này trông núi nọ, vậy mà dám ở trước mặt em nhìn người con gái khác. Thật là tức chết mà!" Cô ương bướng nói.

" Bảo bối, em đừng như vậy a! Anh là đang xem trình diễn thời trang mà, còn cái đó là anh đang xem xét mà thôi! Trong mắt anh không có ai ngoài em cả, em có muốn nhìn thử không?" Âu Dương Tư Thần rối rít nài nỉ cô.

" Chỉ được cái dẻo miệng!" Lạc Ninh Hinh mỉm cười nói.

Biệt thự Vũ Gia.

Vũ Đình từ lúc làm hòa với Lục Thần Vũ, thì cả ngày cô cứ ngồi cười ngây ngốc một mình, đến Liễu Như Hoa còn khó hiểu khi nhìn con gái của mình.

" Đình Đình, con dạo này bị sao vậy? Cứ ngồi cười như người điên vậy?" Liễu Như Hoa cố tình trêu ghẹo cô.

" Mẹ, con mới không phải người điên! Con là đang yêu!" Vũ Đình bĩu môi trả lời.

" Đang yêu?" Nghe đến đây, Liễu Như Hoa cảm thấy lòng nặng trĩu, bất giác bà nhớ lại chuyện của bốn năm trước.

Đêm hôm đó, nhận được tin Vũ Đình bị tai nạn, Liễu Như Hoa tâm muốn chết lặng. Lúc vào bệnh viện, thấy cơ thể con gái đầy vết thương, bà ấy đã khóc đến ngất xỉu. Vì không muốn để lại sẹo, bà ấy đã mang Vũ Đình sang nước ngoài để điều trị. Ngày hôm đó cô là đi tỏ tình, bà đã biết điều đó từ Lý vú nuôi.

Sau đó, khi tỉnh lại, bà hỏi gì Vũ Đình cũng không trả lời. Chỉ một lần yêu, con gái bà đã đau khổ như vậy, Liễu Như Hoa thật sự không dám để cô yêu ai thêm nữa.

" Đình Đình, con có chắc không? Thằng nhóc đó có đối xử tốt với con không?" Liễu Như Hoa lo lắng hỏi cô.

" Anh ấy rất tốt, mẹ cứ yên tâm đi!" Vũ Đình vui vẻ trả lời.

Trong lòng Liễu Như Hoa bỗng nhiên bồn chồn, bà cảm nhận đoạn tình cảm này của Vũ Đình không tốt. Chuông cửa reo lên, Lý vú nuôi ra ngoài mở cửa, là Max đến.

" Đình Đình, cưng đã nghỉ ngơi đủ chưa! Chúng ta có công việc để làm rồi đây, mau thay đồ và make up đi nào." Max nhanh chân đi đến nói.

" Là việc gì vậy?" Vũ Đình thắc mắc hỏi.

" Có một đạo diễn đã mời cô đến thử vai nữ số hai, tôi đã xem thử kịch bản rồi, vai diễn này rất tốt đấy. Tôi cảm thấy cô khá hợp vai này, mau đi thay đồ đi, chúng ta phải nắm bắt cơ hội này!" Max hối thúc cô.

Vũ Đình thay trang phục, hai người cùng nhau đi đến nơi thử vai, Vũ Đình tâm trạng phấn khích. Có vai diễn, thì cô có thể từ từ khẳng định năng lực của bản thân rồi. Xe dừng trước phim trường, Vũ Đình xinh đẹp bước xuống xe. Sau một hồi nói chuyện với người gác cổng, thì cô và Max cũng được cho vào.

Bên trong phim trường có rất nhiều người, ai cũng đang tất bật với nhiệm vụ của mình. Max kéo cô đến chào đạo diễn, ông ta là một người béo tròn, với gương mặt dê cụ.

" Đạo diễn Cao, tôi là Max đây! Xin chào ngài, tôi mang nghệ sĩ của mình đến để thử vai đây!" Max xởi lởi nói chuyện.

" Ồ, là nghệ sĩ kém nổi vừa mới ở nước ngoài về có đúng không? Trông cũng đẹp đấy, nhưng không biết diễn xuất thế nào?" Cao Tùng Hiên nhìn Vũ Đình đánh giá, ánh mắt ông ta không sạch sẽ, cứ nhìn vào chỗ nhạy cảm của cô.

Max nghe ông ta nói chuyện cũng không hài lòng, nhưng vì vai diễn, hắn ta đành phải nhịn.

" Đạo diễn Cao, có thể cho nghệ sĩ của tôi xem kịch bản được không?" Max cố tỏ ra vui vẻ hỏi.

" Đây, mau xem đi!" Ông ta vứt kịch bản vào mặt Max nói.

Vũ Đình cảm thấy tức giận, cô muốn nói chuyện phải trái với ông ta, thì bị Max ngăn lại. Hắn là quản lý của nghệ sĩ, có chuyện gì mà chưa gặp qua, nhịn một chút sóng yên biển lặng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.