Đồng hồ nhanh chóng điếm bốn giờ, Lạc Ninh Hinh vội thu thập đồ vật của mình cho vào túi, rồi mới đi xuống hầm giữ xe.
Âu Dương Tư Thần cũng rất là đúng giờ, Lạc Ninh Hinh vừa chạy đến nơi, đã thấy anh nở nụ cười dịu dàng nhìn cô.
" Bảo bối, có mệt lắm không? Lần sau cứ đi chậm thôi, không cần phải chạy nhanh như vậy!" Âu Dương Tư Thần lấy khăn tay lau mồ hôi lấm tấm trên trán cô sủng nịch nói.
" Không mệt! Chỉ cần nhìn thấy anh là em không cảm thấy mệt mỏi chút nào!" Lạc Ninh Hinh gương mặt đáng yêu trả lời anh.
" Bảo bối, em chỉ được đáng yêu như thế này với anh thôi! Trước mặt những người khác thì không được!" Âu Dương Tư Thần véo nhẹ vào má cô nói, anh muốn cô chỉ có thể là của riêng anh mà thôi.
" Anh đúng là bá đạo!" Lạc Ninh Hinh nao cái miệng nhỏ nói.
" Được rồi, chúng ta đi thôi!" Âu Dương Tư Thần nắm tay cô kéo đi nói.
Anh không đưa cô đến nhà hàng, mà lại dẫn cô đến một cửa hàng thời trang lớn nhất thành phố Nam Vương này.
" Sao lại đưa em đến đây? Không phải đi ăn sao?" Lạc Ninh Hinh ngạc nhiên hỏi, trên mặt cô viết rõ chữ Tò Mò.
" Muốn em xinh đẹp một chút!" Âu Dương Tư Thần đưa tay tháo dây an toàn cho cô trả lời.
" Vậy bây giờ em không đẹp sao?" Lạc Ninh Hinh lại hỏi, lần này lời nói mang theo chút hờn dỗi.
" Không có, bây giờ em đã rất đẹp rồi! Nhưng anh muốn bảo bối của anh phải đẹp nhất thành phố này! À không, phải đẹp nhất thế giới! Bộ váy công sở này không tôn hết được vẻ đẹp của em!" Âu Dương Tư Thần lập tức rối rít nịnh nọt cô.
" Tạm thời tha cho anh!" Lạc Ninh Hinh nguôi ngoai nói.
Cả hai bước vừa bước vào, thì cửa hàng trưởng đã nhanh chóng có mặt. Bọn họ mặt mày hớn hở, vui như được mùa.
" Giúp tôi chọn cho cô ấy chiếc váy đẹp nhất! Không cầu kỳ, nhưng nhất định phải cuốn hút, không cần lộ quá nhiều da thịt, nhưng vẫn phải đảm bảo quyến rũ! Đặc biệt là phải làm cho vẻ đẹp của cô ấy được tôn lên hết, các cô làm được không?" Âu Dương Tư Thần nhìn cửa hàng trưởng hỏi.
" Tất nhiên là được rồi! Ngài cứ việc tin tưởng vào chúng tôi!" Cửa hàng trưởng mỉm cười trả lời, nhưng đầu thì căng như dây đàn.
" Tư Thần, anh đừng làm quá như vậy! Chúng ta chỉ là đi ăn một bữa cơm thôi mà! Em chọn một chiếc váy đơn giản là được rồi!" Lạc Ninh Hinh e ngại kéo tay áo anh nói nhỏ.
" Bảo bối, anh chỉ là muốn dành mọi thứ tốt đẹp nhất cho em mà thôi! Mau đi thay đồ đi!" Âu Dương Tư Thần trìu mến nhìn cô đáp.
Không đợi Lạc Ninh Hinh nói thêm, anh ra hiệu cho bọn họ đến, mang cô vào trong. Âu Dương Tư Thần cũng dạo quanh cửa hàng một vòng, anh chọn cho mình một bộ vest màu xanh dương đậm.
Nửa giờ sau, Lạc Ninh Hinh cũng được thả ra ngoài. Gương mặt cô được trang điểm đậm hơn, bọn họ đã khai thác được hết mọi nét đẹp tìm ẩn trên gương mặt của cô. Hàng mi dài cong vút, làm đôi mắt cô thêm phần long lanh, cái miệng nhỏ của Lạc Ninh Hinh thêm phần quyến rũ khi tô lên màu đỏ hồng ngọt ngào.
Trên người cô là một chiếc váy hồng pastel dịu dàng, ngắn đến đầu gối. Đúng như yêu cầu của Âu Dương Tư Thần, chiếc váy này không quá cầu kỳ, cũng không để lộ nhiều da thịt. Nhưng nó vẫn khiến Lạc Ninh Hinh quyến rũ và cuốn hút, với từng đường cắt may hoàn hảo ôm sát ba vòng của cô chuẩn từng cen-ti-met. Đôi chân dài trắng mịn cũng là ưu thế của Lạc Ninh Hinh, kết hợp với giày cao gót cùng màu trông cô thật kiều diễm.
Âu Dương Tư Thần lúc này tây trang cũng phẳng phiu, anh nhìn cô gật đầu rất hài lòng.
" Thật xinh đẹp! Bảo bối, bây giờ anh chỉ muốn mang em giấu đi!" Âu Dương Tư Thần không nhịn được mà cảm thán, nói xong anh đưa thẻ cho cửa hàng trưởng thanh toán. Rồi dịu dàng nắm tay cô đi ra ngoài.
Trong cửa hàng, mọi người đều trầm trồ ngưỡng mộ Lạc Ninh Hinh.
" Chỉ là đi ăn thôi, mà anh ấy cưng người yêu muốn mệnh a!"
" Ông trời ơi, mau gửi bạch mã hoàng tử như thế này đến cho con ngay đi!"
" Người yêu tôi mà được một nửa như anh ấy tôi cũng mãn nguyện rồi. Cô gái này thật là may mắn!"
Xe của hai người dừng lại trước một nhà hàng Ý nổi tiếng, món ăn ở đây vô cùng ngon, và dĩ nhiên cũng rất khó để đặt bàn.
Người phục vụ trông thấy Âu Dương Tư Thần, cô ta đã nhanh chóng tiến đến mở cửa, kính cẩn mời hai người vào bàn. Bởi vì Âu Dương Tư Thần chính là khách V.I.P ở đây.
Âu Dương Tư Thần lịch thiệp kéo ghế cho Lạc Ninh Hinh, cô đã ngồi yên vị, anh mới ngồi xuống đối diện cô. Nữ phục vụ cũng đã mang thực đơn đến cho hai người.
" Em muốn ăn gì?" Âu Dương Tư Thần cầm lấy thực đơn hỏi cô.
" Em muốn ăn Pasta! Còn có thịt heo sốt cam, Gà Parmigiana!" Lạc Ninh Hinh thích thú gọi món.
Âu Dương Tư Thần gọi món cho cô, anh còn tinh ý gọi thêm cả Tiramisu cho cô tráng miệng.
" Chờ anh một lát, anh vào nhà vệ sinh trước!" Âu Dương Tư Thần nói với cô, rồi đứng lên đi ra ngoài.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]