Chương trước
Chương sau
Thừa cơ hội Kiều Thu Nguyệt đang đau đớn, Lạc Ninh Hinh vội vàng bỏ chạy, vết thương trên tay cũng rất dài và sâu, máu cứ chảy không dứt. Cô chạy vào thang máy, lấy điện thoại gọi cho Du Cảnh, nhưng vì gấp gáp lại nhấn nhầm vào số của Âu Dương Tư Thần.

" Du Cảnh, cậu mau cho người đến hầm giữ xe ngay đi, Kiều Thu Nguyệt cô ta nổi điên rồi!" Bên kia vừa nhấc máy, Lạc Ninh Hinh thở dốc liền vội nói, cô không biết là mình gọi nhầm số.

" Ninh Hinh, em sao vậy? Có chuyện gì sao?" Âu Dương Tư Thần lập tức lo lắng hỏi cô.

Lạc Ninh Hinh ngớ người khi Âu Dương Tư Thần lên tiếng, sợ anh lo lắng cho mình, nên Lạc Ninh Hinh liền nói dối.

" Tư Thần, em chỉ đùa thôi, không có việc gì cả! Em có việc bận rồi, gọi lại cho anh sau nha!" Lạc Ninh Hinh cố giữ bình tĩnh trả lời, không chờ Âu Dương Tư Thần nói, cô liền tắt máy.

Nhưng làm sao cô có thể nói dối Âu Dương Tư Thần được, linh cảm cho anh biết cô đang gặp nguy hiểm. Anh liền gọi cho Du Cảnh, hắn bắt máy nhanh chóng.

" Có chuyện gì không boss?" Du Cảnh hỏi.

" Cậu mau mang người xuống tầng hầm ngay lập tức, Ninh Hinh đang gặp nguy hiểm!" Âu Dương Tư Thần giọng như đe dọa, làm Du Cảnh lạnh cả sống lưng.

" Tôi đi ngay!" Du Cảnh nói rồi nhanh cho người đi xuống dưới.

Đến nơi, hắn nhìn thấy xe của Lạc Ninh Hinh vẫn còn khởi động, xung quanh không có một ai. Dưới đất có những vết máu loang lổ, nó kéo dài đến thang máy. Cũng chẳng có nhiều thời gian để suy nghĩ, Du Cảnh chân chạy nhanh đến thang máy, hắn bấm nút.

Cửa thang máy mở ra, bên trong cũng không có bóng dáng Lạc Ninh Hinh, máu cũng rơi vãi trong thang máy. Lúc này thì tim của Du Cảnh đã bắt đầu đập nhanh hơn, hắn sợ cô xảy ra chuyện không may.

" Tất cả mọi người tìm Lạc Ninh Hinh tiểu thư cho tôi, có phải dỡ bỏ công ty cũng phải tìm được cô ấy. Mở camera lên xem, cô ấy đã đi đâu." Du Cảnh lấy điện thoại ra gọi, giọng của hắn đầy uy lực.

Nhận được mệnh lệnh của Du Cảnh, bọn họ nhanh chóng làm việc, từng tốp người lùng sục khắp công ty.

Trên sân thượng, Lạc Ninh Hinh bị một người đàn ông đẩy ngã xuống nền. Cứ tưởng cô đã có thể thoát khỏi Kiều Thu Nguyệt, nhưng khi cô vừa cúp điện thoại của Âu Dương Tư Thần, thì cửa thang máy cũng mở ra. Gã đàn ông to cao kia dùng vũ lực, đã bắt cô lên đây.

" May là có anh, bằng không con khốn này chạy thoát rồi!" Kiều Thu Nguyệt nhìn người đàn ông nói.

Hắn ta cũng trạc tuổi của Âu Dương Tư Thần, mặt mày hung dữ, không có đến nửa điểm cảm tình. Nhất là đôi mắt của hắn, làm cô cảm thấy sợ.

" Các người đang muốn làm gì?" Lạc Ninh Hinh cố trấn tỉnh bản thân, cô nhìn hai người bọn họ hỏi.

" Muốn làm gì sao!? Tao muốn mày rút đơn kiện! Và đưa tao 500.000$!" Kiều Thu Nguyệt nhìn chằm vào cô trả lời.

" Nếu tôi vẫn nói không?" Lạc Ninh Hinh mạnh dạn nói

" Vậy thì tao sẽ khiến mày không còn cơ hội xuất hiện trước mặt mọi người nữa!" Kiều Thu Nguyệt lộ rõ phấn khích, cô ta nắm chặt cằm của Đinh Tiểu Lộ đưa lên cao.

" Gương mặt của mày đúng là rất đẹp, nhưng là một chút nữa thôi, nó sẽ không còn hoàn hảo nữa. Tao sẽ khiến cho mày, không thể sử dụng nó, để quyến rũ đàn ông!"

" Tôi sẽ không để cô thực hiện được đâu!"

Lạc Ninh Hinh mỉm cười nhìn cô ta, ở cự ly gần như thế, Lạc Ninh Hinh bất ngờ chụp lấy cổ tay của cô ta bẻ ra sau.

" Con khốn, mau buông tao ra!" Kiều Thu Nguyệt giận dữ gào lên, cô ta đã bị Lạc Ninh Hinh khóa chặt, không thể cử động.

" Kêu người của cô đi ngay cho tôi! Nếu không tôi cũng không biết, mình có thể làm ra chuyện gì tồi tệ với cô đâu. Tôi có thể vặn gãy cổ của cô đó, mau bảo hắn cút đi." Lạc Ninh Hinh ghé sát tai cô ta nói, tay còn lại bóp cổ Kiều Thu Nguyệt.

" Mày nghĩ tao sợ chết sao! Anh Đường Mạnh, mau xử lý ả ta đi, ả không dám làm gì em đâu." Kiều Thu Nguyệt đúng là điếc không sợ súng, cô ta không hề lo sợ khi Lạc Ninh Hinh hăm dọa.

Ngay cả tên Đường Mạnh kia cũng như kẻ điên, hắn rút dây lưng ra, không ngại ngần bước về phía cô. Lạc Ninh Hinh chỉ cầu mong Du Cảnh mau đến, nếu không cô chết chắc rồi.

" Anh tốt nhất đừng có qua đây, nếu không tôi sẽ xử cô ta!" Lạc Ninh Hinh đồng tử co rụt lại, cô giữ lấy Kiều Thu Nguyệt lùi lại.

" Nếu mày dám thì cứ làm đi!" Hắn lên tiếng thách thức cô.

Lạc Ninh Hinh biết không thể hù dọa chúng, cô lúc này dùng lực, đẩy mạnh Kiều Thu Nguyệt về phía hắn. Làm cho Đường Mạnh mất thăng bằng, hắn ngã xuống. Lạc Ninh Hinh mau chân chạy về phía cửa, cô chạy nhanh xuống cầu thang bộ.

" Tiện nhân này, anh mau bắt nó lại đi! Đừng để nó chạy thoát!" Kiều Thu Nguyệt nhăn nhó hét lên với hắn.

" Chờ ở đây, tôi đi bắt nó về cho em!" Hắn đẩy Kiều Thu Nguyệt ra, rồi đứng lên đuổi theo Lạc Ninh Hinh.

Ở phòng quan sát, Du Cảnh sau khi xem camera, thấy Lạc Ninh Hinh bị một người đàn ông bắt lên sân thượng, hắn liền dẫn người chạy lên đó.

Vừa lên đến nơi, hắn thấy một bóng người ngã lăn xuống cầu thang, là Lạc Ninh Hinh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.