45 – 48
Toàn thân Lam Vong Cơ cứng đờ, bị Ngụy Vô Tiện lôi lên trên giường, nhìn hắn kéo quần áo xuống, để lộ ra thân hình thon dài có chút gầy gò, nhưng vẫn có thể cảm nhận được một tầng cơ bắp dẻo dai đều đặn. Da thịt thiếu niên mới lớn trắng bóc trơn nhẵn, ánh nến bập bùng dường như phủ lên người hắn một quầng sáng mông lung mơ hồ, càng che càng lộ, dụ dỗ người ta đến khám phá. Hai mắt y mờ đi, muốn nhìn sang chỗ khác, nhưng không sao dứt được khỏi thân ảnh kia. Thiếu niên quần áo xộc xệch nâng mắt nhìn y, vươn hai ngón tay ra nắm lấy cái cằm tựa như bạch ngọc, ép buộc đáy mắt mờ mịt kia phải khắc họa rõ nét hình bóng của mình. Tay còn lại mân mê lọn tóc đen, đầu lưỡi nhỏ mềm vươn ra khỏi khóe miệng xinh đẹp, liếm nhẹ đôi môi đỏ mọng của chính mình. Hắn ghé sát bên tai y, hơi thở như lan:
"Thế nào? Lam nhị công tử? Có muốn làm..."
Ngụy Vô Tiện chưa từng nghĩ mình lại vô cùng có thiên phú ở phương diện này, trình độ trêu chọc quấy rối người khác đã đến mức lòng thông tay thạo. Hắn ngẫm nghĩ, mình làm trò quen rồi, lại xem nhiều Xuân cung đồ, cho nên mới thế. Nghĩ vậy, hắn càng thoải mái yên lòng mà bám bám dính dính lấy Lam Vong Cơ đã sắp đông cứng thành khối gỗ ngồi đần người ra nãy giờ. Hơi thở của y nặng nề, tơ máu đã bắt đầu nổi lên dưới đáy mắt, đồng tử hiện rõ vẻ bối rối, dáng vẻ như đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-the-gioi-chi-co-minh-ta-tin-rang-ta-co-vi-hon-the/1747111/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.