Lâm Tuyết được đưa vào phòng cấp cứu, giải phẫu sinh non, bên ngoài Lăng Vũ Trạch thất thần ngồi trên ghế đợi.
Chiếc áo sơ mi trắng tinh sạch sẽ của anh dính đầy máu tươi đỏ chói mắt, trên tay cũng dính máu, tất cả đều được chảy từ cơ thể Lâm Tuyết, rất nhiều…
Tống Tử Hân đi tới, nhẹ giọng gọi:"Vũ Trạch. Lâm tiểu thư sẽ không sao đâu, anh đừng quá lo lắng."
Lăng Vũ Trạch ngước mắt nhìn Tống Tử Hân, cảnh tượng cái chết bi thảm của cha mẹ anh chín năm trước hiện lên trong đầu anh.
Ánh mắt của anh từ hoảng loạn đột nhiên trở nên lạnh lùng.
"Lo lắng? Tôi làm sao có thể lo lắng cho tiện nhân đó."
Lăng Vũ Trạch ngước mắt lên và mỉm cười với Tống Tử Hân.
"Em cũng không nghĩ Lâm tiểu thư lại là người như vậy?"
Tống Tử Hân khổ sở nói.
"Đang nói chuyện mấy câu thì cô ấy đột nhiên đau bụng mà máu chảy ra rất nhiều, cô ấy nói rằng không muốn chết và nhờ em giúp đỡ. Lúc đó, cô ấy không còn cách nào khác ngoài việc trực tiếp nói với em rằng đứa trẻ kia không phải là con của anh. Lâm Tuyết lo lắng nếu sau này xét nghiệm ADN bị anh phát hiện đó không phải là con anh, anh sẽ ly hôn với cô ta nên cô ấy đã tự mình uống thuốc phá thai."
"Em vốn không muốn nói điều này, nhưng em không thể nhẫn tâm nhìn thấy anh bị Lâm Tuyết lừa gạt như vậy."
Tống Tử Hân nhìn xem Lăng Vũ Trạch như thể đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-the-gioi-biet-em-yeu-anh/2794451/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.