Lâm Tuyết vừa khóc vừa cười.
“Đúng, đáng đời tôi có ngày hôm nay, tôi cũng không có tư cách, người có tư cách nhất chính là Tống Tử Hân của anh, chính là đồ hồ ly tinh thích diễn trò nhất.”
“Lâm Tuyết, cô đừng gây sự nữa.”
Lăng Vũ Trạch nghiêm nghị cảnh cáo, ánh mắt đáng sợ như muốn nuốt chứng cô.
Nhưng Lâm Tuyết không e sợ, nở một nụ cười khinh thường.
“Tôi cứ nói, Tống Tử Hân chính là hồ ly tinh, còn anh… anh chỉ là một người đàn ông ngu ngốc.”
“Lâm Tuyết…”
“Tống Tử Hân gài bẫy anh, anh nói tôi vu khống cô ta, cô ta vu khống tôi có người đàn ông khác bên ngoài, anh lại tin cô ta. Anh là một kẻ máu lạnh, cùng nhân tình cấu kết giết chết con của tôi. Lăng Vũ Trạch, cảm ơn anh đã đối với tôi tàn nhẫn như vậy, cảm ơn anh đã cho tôi xem thật rõ ràng con người của anh là như thế nào.”
“Lăng Vũ Trạch, có phải tôi chết đi, anh mới có thể tin tưởng tôi?”
Nhịp tim Lăng Vũ Trạch dừng lại một giây, sau đó gương mặt lại trở nên bình tĩnh, thờ ơ nhìn cô, nở một nụ cười lạnh nhạt.
“Nếu cô đã nhìn rõ con người của tôi thì hãy nhanh chóng ký đơn ly hôn đi. Về phần cô sống hay chết, liên quan gì đến tôi?”
Lăng Vũ Trạch xoay bước lạnh lùng bước đi.
Trái tim của Lâm Tuyết đột nhiên đè nặng bởi một tảng đá lớn, nỗi buồn vô tận tràn ngập trong cô.
Lăng Vũ Trạch , anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-the-gioi-biet-em-yeu-anh/2794441/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.