Tống Tử Hân rõ ràng là giật mình, ánh mắt cũng co rúm lại một cái.
"Vũ Trạch, anh, anh đang nói gì vậy? Em giết ba mẹ anh khi nào?"
Ánh mắt Lăng Vũ Trạch long lên sự oán giận nhìn xuống phía Tống Tử Hân:"Cô không có thật sao?"
"Ngay từ đầu ai đã lừa dối tôi để tôi nghĩ rằng chính Tiểu Tuyết đã giết cha mẹ tôi? Kẻ sát nhân thật sự đã sống một cuộc sống vô lương tâm sau khi gây ra việc tán tận lương tâm như vậy."
"Vũ Trạch, anh đang nói về vụ tai nạn xe hơi xảy ra với ba mẹ anh chín năm trước phải không? Vụ việc đó đã điều tra ra kết quả rồi mà. Chính là do Lâm Tuyết và mẹ cô ta đã lao ra đường bất ngờ cho nên mới hại ba mẹ anh bị lật xe, làm sao lại có liên quan đến em?"
Tống Tử Hân thất kinh giảo biện, sau đó ánh mắt hung hăng của cô ta rơi vào Lâm Tuyết.
"Lâm Tuyết, nhất định là do tiện nhân này dối trá, bằng không thì Vũ Trạch sao có thể hiểu nhầm tao như vậy."
Tống Tử Hân giương nanh vuốt từ dưới đất bò dậy, giận dữ hét lên và định lao tới đánh Lâm Tuyết.
Lăng Vũ Trạch tất nhiên sẽ không cho Tống Tử Hân thực hiện ý định đó.
Trong mấy năm qua, anh đã gây ra bao nhiêu ủy khuất và tổn thương cho người phụ nữ anh yêu nhất, bây giờ sự thật đã sáng tỏ, anh sẽ không bao giờ cho phép bất cứ ai làm tổn thương đến một sợi tóc của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-the-gioi-biet-em-yeu-anh/2794406/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.