Hoàng hôn trên biển thật đẹp nhưng cũng không đẹp bằng cô gái ngồi ở trong xe.
Tang Mẫn ở trong xe mở mắt. Cô đưa tay bịt miệng ngăn những âm thanh nhỏ phát ra. Từng tiếng nấc nghẹn khiến đôi vai cô không ngừng run lên.
Ánh nắng nhàn nhẹt xuyên qua kẽ tóc hắn trông người đàn ông càng trở nên hấp dẫn. Bóng lưng của Tiêu Phong rất vững chãi trong nắng chiều.
Đó là người mà Tang Mẫn luôn yêu. Trước đây cũng vậy, bây giờ cũng vậy.
Cú tát của Nhược Đồng cùng câu nói ám ảnh cô là con của kẻ giết người khiến cho Tang Mẫn nhớ lại mọi chuyện.
Càng tàn nhẫn hơn khi nhận ra mấy chục năm cuộc đời, mẹ cô bị người khác đồ oan. Tang Mẫn đưa bàn tay chạm vào cửa kính. Thật ra thì cô muốn chạm vào tấm lưng của Tiêu Phong. Càng chạm càng cảm thấy xa vời...
Cô đã từng ao ước nếu như mẹ cô không giết người, cô và chú có thể đến được với nhau. Tình cảm với chú sẽ được thổ lộ. Đến hôm nay, sự thật đã chứng minh rằng mẹ cô vô tội, Tang Mẫn càng thấy chú lại càng xa vời hơn với mình.
Bởi vì cô đã hoàn toàn thất vọng.
Lúc trước Tiêu Phong đối tốt với cô để trả thù.
Bây giờ đối tốt chính là để bù đắp.
Rốt cuộc từ đầu đến cuối chỉ có cô cam tâm tình nguyện yêu chú mà thôi!
Tang Mẫn khẽ chớp làn mi cong, cô đẩy cửa ra bước về phía chú.
Chầm chậm, chầm chậm từng bước.
Từng bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-the-gioi-biet-con-yeu-chu-/3672075/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.