Không phải là Tiêu Phong không cho người đưa cô đi học. Nhưng ở Tiêu gia toàn là siêu xe, nếu không là siêu xe thì cũng là xe loại đắt tiền, biển số đẹp. Tự mình đi là tốt nhất.
Năm nay Tang Mẫn đã lên lớp 12 chuẩn bị thi đại học. Cô sắp thoát khỏi nơi đáng sợ này rồi.
Ở ngôi trường này, cô chỉ có một người bạn thân duy nhất tên Nhược Đồng. Còn lại bọn họ đều ghét bỏ cô. Chính vì cô mang danh là con của kẻ giết người.
Vừa rồi bị Khương Dĩ tát sưng một bên má, Tang Mẫn chỉ có thể đeo khẩu trang vào lớp học. Chỉ vừa mới đặt cặp xuống là mấy người trong lớp bật cười:
“Ây da… Sợ người ta nhận ra mình là con của kẻ giết người hay gì mà đeo khẩu trang?”
Nhược Đồng đúng lúc đi vào:
“Các người bớt nói lại một chút. Miệng thối như cẩu…”
“Mày nói ai là cẩu?”
Tang Mẫn kéo Nhược Đồng lại nhưng cô gái rất hăng:
“Có ngon thì nhào vào đánh!”
Thế là mấy học sinh trong lớp nhào đến đánh nhau. Túm tóc, xé áo hay ném giày. Còn tập sách cũng xé luôn. Bút mực văng tung toé. Bỗng chốc lớp học biến thành cái chợ nháo nhào tán loạn.
…
Ở trong cuộc họp, Tiêu Phong nhận được điện thoại của nhà trường. Hắn đưa tay lên bảo nhân viên ngừng báo cáo. Hắn ấn nghe.
“Ừ!”
Giọng của Hiệu trưởng nhỏ nhẹ nhất có thể:
“Tiêu thiếu, Tang Mẫn xảy ra chút chuyện không hay với bạn học…”
Hằn cau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-the-gioi-biet-con-yeu-chu-/3648686/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.