Hoàng...... Hoàng Thượng, xin hỏi tên phản tặc này phải xử lí như thế nào?”
“...... Trước đem hắn tống vào thiên lao.”
“Tuân lệnh!”
“Hắc hắc...... Ha ha ha ha ~~~~!!!” Tiếng cười của Chu Nguy Nhiên âm trầm vang lên. “Không cần phiền toái như vậy. Từ xưa, được làm vua, thua làm giặc, kẻ bại nhất định phải biến mất. Cùng lắm thì chết trên tay các ngươi, không bằng ta tự kết thúc!!!” Nói xong, hắn nhanh chóng ăn vào một viên thuốc độc, sau đó ngã xuống.
“Không!!!!!!!!!!! Nguy nhi!!!!! Không cần!!!!!!!!” Chỉ thấy sư phụ của hắn người đầy máu từ đâu xuất hiện, một chưởng đánh bay những thị vệ đang ở bên cạnh Chu Nguy Nhiên, gắt gao ôm lấy thân thể hắn.”Nguy nhi — không!!! Ta sẽ không cho ngươi chết ~~ nhất định không!!!!!!!”
“Không...... Sư phụ,...... Vô dụng thôi, ‘ đoạn trường ’ là của ngươi bào chế, không phải sao? Ngươi...... Ngươi hẳn là phải rõ ràng hơn bất cứ kẻ nào...... công dụng của nó. Đúng...... đúng không?”
“Không!!!!! Xin ngươi! Sư phụ xin ngươi!! Vì sư phụ!! Ngươi nhất định phải cố lên a ~~~ Nguy nhi ~~!!!!!”
“Sư...... Sư phụ, đồ nhi thật có lỗi...... Về sau không thể báo đáp ngươi...... ân tình nuôi dưỡng...... Phong –”
Ta nhìn hắn, không để ý Mắt đào hoa cùng Băng sơn nam ngăn trở, đi lên trước, ý bảo hắn tiếp tục. Hắn cười cười, suy yếu nói: “Ở một chỗ cùng ngươi......là những ngày trong đời ta,...... vui vẻ nhất...... Tuy rằng...... Ta lợi dụng ngươi...... Nhưng, ngươi có thể hay không làm giúp ta...... việc...... cuối cùng.”
Không biết bất đầu từ lúc nào, hốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-than-chi-luyen/2156970/chuong-13-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.