Một hồi cung biến liền kết thúc đơn giản như vậy.
Băng sơn nam cùng Mắt đào hoa lại bắt đầu thường xuyên đến quấy rầy ta.
Sau khi ép hỏi bọn họ, ta mới biết được, thì ra hai tên đó sớm đã quen biết với nhau, ngay cả việc cùng đến Hàng Châu đều là đã an bài trước đó. Băng sơn nam cũng đã sớm phát hiện Lí An bất thường, vì không đả thảo kinh xà, cố ý án binh bất động. Còn nhiệm vụ của Mắt đào hoa chính là âm thầm ở dân gian thu mua sản nghiệp của Chu Nguy Nhiên làm nhiễu loạn bọn chúng....... Tóm lại, tất cả đều được hai tên đó giữ trong bóng tối, mà ta lại chẳng hay biết gì cả! Hừ! Ta thật sự không cam lòng!! Bản thiên tài như thế nào có thể bị đùa giỡn như thế? Tuy rằng ta thích bọn họ, nhưng không thể không trừng phạt được! Nếu không, về sau hai tên đó nhất định sẽ cưỡi trên đầu trên cổ ta!
Vì thế, mặc cho Mắt đào hoa cùng Băng sơn nam khuyên can thế nào thì ta cũng không thèm để ý. Bọn họ cũng biết tính cách của ta, biết ta đang nổi nóng, cho nên cũng không dám đến tìm. Từ ngày đó, ta rời khỏi Duyệt Lai khách điếm, đến một phủ đệ(biệt thự) ở ngoại ô cách đó không xa, tuy không lớn lắm, nhưng thực thanh nhã, u tĩnh, rất đặc biệt. Sau đó tình cờ khi đang dạo phố, ta mua một thiếu niên chừng 15 tuổi bán mình để mai táng cho cha làm thiếp tư(người hầu),gọi là Vi Dạ Thanh.
Trở về phủ đệ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-than-chi-luyen/2156969/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.