Hô ~~~~~ quả nhiên, hiệu quả của mặt nạ thật không tồi, nhờ thứ này nên cái lũ háo sắc không còn đi theo chúng ta nữa, mà Băng sơn nam sau khi biến mất một lúc liền vô thanh vô tức xuất hiện bên cạnh ta, cái khác chính là, lần này trên mặt hắn cũng có một cái mặt nạ.
Không lâu sau, Lí An (ẻo lả) cùng Âu Hải rốt cục cũng tìm được chúng ta. Nhân tiện nhắc luôn, hai cái tên thần giữ cửa của Băng sơn nam lần này không xuất hiện, nhưng ta đoán chắc họ nhất định đi theo.
Tuy rằng đã thấy qua rất nhiều đồ vật cổ đại trên TV, nhưng với ta mà nói thì chúng thật xa lạ, thế nên ta ở mỗi nơi ngừng một chút, ngạc nhiên hô to gọi nhỏ, mấy người bán hàng rong ở chợ đại khái là chưa từng thấy qua người khách nào kỳ quái như vậy, nhìn bộ dáng xem thường của bọn họ khiến ta tức giận muốn đến quần ẩu một chút. Mà hai cái tên bên cạnh lại luôn cố tình kéo ta lại, cho đến khi Mắt đào hoa nói gì đó với mấy tên đó thì chúng mới chuyển biến thành bộ dáng chó Nhật vô cùng sùng kính, ta xem muốn phun, thật mất hứng a ~~~
Ta thở phì phò kéo tay hai người bọn họ vào một quán trà.
“Làm sao vậy, thân ái? Mất hứng à?” Mắt đào hoa cẩn thận hỏi, xem ra đều đã học ngoan, biết dấu hiệu trước khi phát hoả của ta. Ta cầm lấy chén trà uống cạn một hơi, không để ý tới hắn. Nào biết, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Băng sơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-than-chi-luyen/138034/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.