Mắt đào hoa xấu hổ vuốt vuốt quần áo, ho khan vài tiếng, hung hăng trừng mắt nhìn ta một cái, rồi kêu: “Âu Hải.”
..................
“Âu Hải ~~!!”
“A! Ách...... Thiếu gia có gì phân phó?” Cái gã sai vặt kia rốt cục cũng khép lại được cái miệng đang mở lớn bởi kinh hách mà trả lời.
“Chúng ta đi!”!” “A...... Vâng!” Một đám người rất nhanh liền biến mất tại “Vọng hồ cư”.
Đi cái gì!! Mắt đào hoa chết tiệt! Hại ta không còn tâm tình ăn cơm. Ta cũng nhanh chóng bỏ mặt đám đầu gỗ cùng Băng sơn nam, quay về phòng mình ngủ trưa thôi.
A a a~ lăn qua lộn lại nhiều lần mà vẫn không ngủ được.
Ta buồn phiền đứng dậy, muốn kiếm chuyện để làm. Nhìn quét trong phòng mấy lần, rốt cục tìm được.
Ta xuống giường, phóng đến cái đàn tranh, trong đầu hiện ra một bài hát rồi bắt đầu diễn tấu.
《 tang 》
A ~
Khi núi chưa mòn, khi sông chưa cạn
Lúc nhật nguyệt chẳng phân chia cùng vạn vật hóa hư vô
Ta sẽ vẫn không thể cùng ngươi chia tay, không thể cùng ngươi chia tay
Ôn nhu của người là chờ đợi lớn nhất kiếp này của ta
Khi mặt trời không còn mọc, địa cầu không hề chuyển động
Lúc xuân hạ thu đông ngừng luân chuyển, khi toàn bộ cây cối hoa cỏ đều lụi tàn
Ta sẽ vẫn không thể cùng ngươi phân tán, không thể cùng ngươi phân tán
Nụ cười của người là quyến luyến lớn nhất kiếp này của ta
Hãy cho chúng ta làm bạn nơi hồng trần, cùng nhau giục ngựa rong đuổi khắp chốn phồn hoa
Cùng uống rượu, cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-than-chi-luyen/138030/chuong-5-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.