Từ buổi tối hôm đó, Ngân có đôi khi gặp anh ở quán cà phê, đôi khi ngồi chuyện trò, đôi khi hỏi thăm nhau chuyện công việc, gia đình. Mà thường thường chỉ là anh hỏi và Ngân trả lời.
* * *
Thứ Tư
Hôm nay lại là một ngày việc dồn đến đầu, sau khi làm xong hết thì cũng đã 7h tối. Bước ra khỏi công ty, Ngân thầm nghĩ chắc hôm nay không ghé qua Pisces được rồi. Chợt, một làn sáng chớp lên, rồi Ngân nghe thấy tiếng sấm.
Độp.. Độp.. Lộp độp..
Từng hạt mưa rơi xuống nặng nề va vào tấm tôn lợp trước cửa công ty. Ngân thầm nghĩ ngày hôm nay đúng là đủ thảm hại đối với mình, báo cáo phải sửa đi sửa lại không nói, đến lúc về vẫn còn đen đủi gặp mưa.
Hít một hơi thật sâu, Ngân ôm túi sách vào trong ngực chuẩn bị co chân chạy về nhà, nghĩ dù sao nhà chỉ cách mấy trăm mét, dầm mưa một tý cũng không sao. Bỗng có một cánh tay kéo ngược Ngân về phía sau. Ngước mắt nhìn, Ngân trố mắt khi thấy anh đang cầm ô đứng đó cười cười.
"Định tiết kiệm nước ở nhà hay sao mà lại chạy ra tắm mưa?"
Hồi lại sau sự kinh ngạc, Ngân cười gượng nói:
"Em không mang ô, nhà cũng gần. Sao anh lại ở đây vậy?"
"Anh ghé đây ăn tối."
Vừa nói anh vừa chỉ quán phở Cồ đối diện:
"Thật không ngờ lại thấy em định làm anh hùng mưa."
"Anh hùng gì chứ, chẳng qua là do bất đắc dĩ thôi, mà anh đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-phe-sua-em-yeu-anh/2543767/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.