Giang Mính không nghĩ tới tình huống xấu nhất, hai giờ trước lúc hắn tiến vào phòng ngủ đắp kỷ chăn cho cậu, còn hôn lên trán cậu một cái.
Hết thảy đều rất tốt, không có bất cứ dị thường nào.
Mãi đến khi hắn tìm khắp cả một gian nhà lúc này dự cảm bất an xông lên đầu.
Bên ngoài mưa gió mãnh liệt, trong phòng cũng không có được yên bình.
Lan Thự có ba tầng, cộng thêm quản gia và sáu người làm tất cả đều chia ra đi tìm nhưng đều không thấy.
Tầng cao nhất hoa viên đã khóa lại, không có Giang Mính cho phép không người nào có thể đi vào, Kỷ Tầm căn bản cũng không biết đến sự tồn tại của nơi này. Giang Mính vẫn là đi đến đó tìm thử những vẫn không tìm ra cậu.
Cả tòa biệt thử cũng sắp bị hắn lật ngược lên tìm cũng đều không rõ cậu ở đâu, hoảng loạn vây kín đầu hắn.
Bị kinh động người ban nãy từ trong phòng khách đi ra, hỏi xảy ra chuyện gì.
Giang Mính rối loạn tâm thần, không kịp ngẫm nghĩ liền nói: "Kỷ Tầm không tìm thấy!"
"???" Tiêu Nãi Tự hơi cả kinh nói: "Cậu? Là cậu đem Kỷ thiếu gia giấu đi?"
Giang Mính gấp đến đau đầu: "Giải thích với cậu sau, hiện tại liền giúp tôi tìm em ấy!"
"Đừng hoảng loạn, cậu ấy không ở trong phòng có phải hay không là chạy ra ngoài?"
"Đi ra ngoài, em ấy có thể chạy đi đâu?" Giang Mính căn bản không dám nghĩ đến tình huống này phát sinh nên, Kỷ Tầm sau khi tỉnh lại liền chưa từng sinh ra khỏi cửa, biệt thự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-phe-dung-sua-bo/1732506/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.