Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.
Giọng nói già nua đột nhiên vang lên khiến những người có mặt giật mình.
Chử Thư Mặc tận mắt nhìn thấy Brownie đang hung tàn nhìn mình, đột nhiên ngưng cười, sau đó ngẩng đầu nhìn phương hướng phát ra âm thanh. Hộ vệ bốn phía phản ứng rất nhanh, bảo vệ Brownie ở giữa, đồng loạt làm ra hành động phòng thủ.
Chử Thư Mặc không quay đầu lại, ánh mắt vẫn còn dừng trên nhóm Noelle thất tha thất thểu bị đẩy vào trong trận pháp. Vất vả lắm mới không có người khống chế họ, họ giúp đỡ nhau lui về sau từng bước một, trên mặt mỗi người đều là kinh sợ không thôi, không chỉ vì tình huống trước mặt, mà còn là vì viên đá kia.
Đúng là như vậy đấy, chỉ cần là tộc Noelle đều có thể nhìn thấy hồn lực mạnh mẽ mà hòn đá kia đang tỏa ra. Cho dù bọn họ không thể nhìn hết màu sắc của nó, nhưng trăm ngàn Noelle ghé vào nhau trao đổi như vậy, đại khái cũng có thể biết được viên đá kia rốt cuộc ẩn chứa hồn lực mạnh đến cỡ nào.
Có thể tự mình điều khiển hồn lực, nên biết rằng những viên Hồn thạch ở Ater hiện tại đều phải có một Noelle chỉ dẫn mới có thể điều động hồn lực. Nhưng thứ này lại có thể tự mình điều khiển…..giống như, giống như vật sống vậy. (MTLTH.dđlqđ)
Không quá nửa phút, Mắt Kính nhịn không được nghiêng đầu, nhìn Chử Thư Mặc, mà những Noelle còn lại lại bị sự việc khác hấp dẫn ánh mắt.
“Các cậu nhìn xem, kia có phải là….” Tộc Noelle đã lo lắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-nuoc-deu-biet-toi-rat-moe/883958/chuong-114.html