Chử Thư Mặc không thèm để ý đến ánh mắt của quần chúng nhân dân, cứ thế vô tư kéo cạp quần lên, sau đó còn rạng rỡ ngẩng đầu lên cười một cái với Đại sư Maca.
Đại sư Maca vốn dĩ còn muốn nói gì đó, nhưng đối tượng lại cười một cái rất tươi với ngài, khiến ngài cứ có cảm giác sau lưng lành lạnh, sững người một lúc mới giải tỏa được cảm xúc.
Ngài xem nhẹ khuôn mặt cười như một đóa hoa của cậu, nghiêm túc quay đầu, hắng giọng một cái, lại tiếp tục bài diễn thuyết khen ngợi Hoàng Gia, khen ngợi Chính phủ gì đó, nịnh nọt đến mức Chử Thư Mặc đứng bên cạnh cũng thấy sượng thay.
Đến cuối cùng, đến cả một cái nhếch mép cũng không làm, khóe miệng cứ hạ xuống hạ xuống dần dần, biến thành một khuôn mặt không biểu tình nhìn xuống phía dưới, ngay cả bả vai ban đầu ngay thẳng cũng thả lỏng, đầu cúi xuống.
Vẻ mặt này người trên đài nhìn thành không cảm xúc, người dưới đài nhìn lại thành biểu tình dữ dằn. Căng thẳng đến mức nhiều người còn cho rằng ánh mắt Chử Thư Mặc nhìn mình có hơi khủng bố.
Cứ thế này về sau, Đại sư Maca thao thao bất tuyệt một tràng, mà toàn bộ quá trình, ngài đều không có bất kỳ giao lưu gì với Chử Thư Mặc.
Vậy tại sao lại yêu cầu cậu phải đi lên?
Chử Thư Mặc nhìn bậc thang cao lớn bên dưới, chỉ cảm thấy thật bực mình. Lại quay đầu dùng ánh mắt lên án nhìn Đại sư Maca, ai ngờ lại thấy nụ cười mím chi hiền hậu của ngài, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-nuoc-deu-biet-toi-rat-moe/883915/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.