Vòng thi đấu thứ ba, các thí sinh có mặt trên trường thi ở khu vực màu đỏ đều kinh hãi tột độ sau tiếng hô thất thanh của một người, tất cả đều im lặng như tờ.
Mọi người đều hoài nghi thính giác của mình có vấn đề, hay là do cách hiểu của mình sai, hồn thạch Thiên cấp này có phải là loại hồn thạch Thiên cấp kia hay không? Nếu không, tại sao đây cũng chỉ là một cuộc thi tranh hạng quy mô nhỏ mà lại xuất hiện loại đá cao cấp như hồn thạch Thiên cấp cho được? Nhưng, nhìn trái nhìn phải, mọi thứ thực sự đang đi theo hướng khó tin nhất.
Ánh mắt của mọi người đều tụ tập lại một nơi, Chử Thư Mặc lại hoàn toàn không để ý, cậu nhìn máy kiểm tra hồi lâu, ánh mắt có nỗi tiếc nuối nhàn nhạt.
Ánh sáng màu đỏ của viên đá này rất đẹp, cậu mới chỉ liếc qua một cái đã bị nó thu hút. So với hoạt huyết thạch thì có hơi chút lép vế, nhưng cũng không hề thua kém gì so với đống hồn thạch ở bảo tàng giao dịch của Ngu Uyên. Đặc biệt viên hồn thạch này có năng lượng tương đối tinh khiết, cảm giác như có thể sưởi ấm. Nếu như có thể mang về cho Ngu Uyên….
Phì phì phì!
Nghĩ cái gì vậy không biết!
Sau Chử Thư Mặc lấy lại tinh thần, lập tức bị ý nghĩ vừa rồi của mình làm cho nổi cả da gà. Vì sao loại thời điểm này cậu lại nghĩ tới hắn chứ, lại còn nhìn thấy đồ tốt lại muốn mang về cho hắn. Rõ ràng hiện tại thân thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-nuoc-deu-biet-toi-rat-moe/883911/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.