Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.
Chử Thư Mặc bất ngờ phát hiện người tới không phải là Đại sư Maca. Chẳng cần nhìn tướng mạo, chỉ cần giọng nói đã thấy là một người hoàn toàn khác.
Nhiều lần nhìn thấy bóng dáng thoáng qua của Búp Bê, người đứng bên cạnh cô ấy luôn là Đại sư Maca. Vì vậy Chử Thư Mặc cảm thấy cực kỳ kinh ngạc khi thấy người này.
Căn cứ vào chuyện nhận học trò được nghe kể trước đó, khiến Chử Thư Mặc hoàn toàn không nghĩ tới người đi ra khỏi hành lang lại là….
Ai đây?
Đang lúc Chử Thư Mặc rối rắm, Búp Bê đứng bên cạnh người nọ đột nhiên tiến thêm một bước. Tiếp sau đó, một âm thanh quen thuộc đột ngột vang lên bên tai: “Tiểu Mặc.”
Giọng nói này rất quen thuộc với Chử Thư Mặc, thanh thúy, dễ nghe, chỉ là không còn vương chút ý cười như lúc trước.
Động tác sờ bụng của cậu lập tức dừng lại, nhìn sang Búp Bê. Búp Bê đối mặt với ánh mắt của cậu, bản năng lui lại, một hồi lâu sau, cô ấy kéo ống quần của ngwoif đàn ông bên cạnh, nhỏ giọng gọi một tiếng bác sĩ Lý.
Chân mày Chử Thư Mặc nháy mắt có chút động.
“Ha ha ha.” Bác sĩ Lý nhìn thấy hành động của cậu, chắp tay sau lưng phá lên cười: “Ta từng nghe nói Ngu Uyên coi cậu như bảo bối, vì vậy mới tiến hành trao đổi với lão già Maca kia, muốn ông ta nhường cậu cho ta. Vì vậy ta mới đến đây nhìn cậu một lần, chỉ là….
Ông ta nói tới chỗ này, chợt dừng một chút, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-nuoc-deu-biet-toi-rat-moe/883896/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.