Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.
“Kia chính là Noelle của Ngu Uyên?”
Cách sân đấu hình tròn lên cao khoảng mười mét có một căn phòng. Nhìn từ bên ngoài thì nó chỉ là một bức tường làm bằng kính trong suốt, nhưng nhìn từ bên trong ra thì lại rất rõ ràng.
Mà trên vách tường làm bằng thủy tinh kia lại xuất hiện rất nhiều màn hình điện tử ba chiều đang lần lượt thay đổi số liệu.
Những màn hình điện tử này không chỉ đang phân tích kết quả trận đấu mà còn có dữ liệu tương quan của từng Noelle tham gia cuộc thi. Đồng thời chúng còn chiếu mọi góc độ của đấu trường, có thể phóng to thu nhỏ theo ý muốn, cho phép họ theo dõi mọi động thái ở bên dưới.
Nơi trung tâm, có một hình ảnh được phóng to nhất.
Màn hình ấy đang chiếu khuôn mặt ngơ ngác của Chử Thư Mặc, vừa cười ngây ngốc vừa lại gần Tàn Nhang.
Bác sĩ Lý thấy vậy, nghiêng đầu hỏi: “Ngài muốn tôi ra tay với tên nhóc này?”
Ông vừa nói xong, Ngu An ngồi xe lăn bên cạnh ngẩng đầu lên.
“Đúng vậy.” Sắc mặt Ngu An nhìn qua rất xấu, dường như vẫn còn chưa dứt khỏi cơn tức giận vừa rồi, tay run rẩy cầm chén trà nữ hầu đưa tới: “Tốt nhất là đừng để nó vào được chung kết, càng không cần xếp vị trí cho nó.”
“Ồ?” Bác sĩ Lý nhướn mày: “Nghiêm trọng như vậy? Tôi có được phép biết nguyên nhân không?”
Ông vừa dứt lời, khuôn mặt Ngu An lập tức tối sầm: “Ông chỉ cần làm theo là được. Ông chính là người phụ trách chính của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-nuoc-deu-biet-toi-rat-moe/883891/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.