Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.
Tuy luôn bị cấp dưới hình dung thành kẻ cuồng công việc, bị đối thủ xem như ác quỷ ăn thịt người không nhả xương, hắn có rất nhiều biệt danh khác nhau ở mọi tầng lớp xã hội, nhưng vẫn luôn có một điểm chung duy nhất, chính là đều rất biến thái.
Mặc dù vậy, từ đáy lòng mình, Ngu Uyên vẫn cho rằng mình là một người bình thường.
Mặc kệ xem xét đến khía cạnh nào cũng như vậy cả thôi.
Mãi cho đến ngày hôm nay.
Một người đàn ông ba mươi tuổi chững chạc, công năng cực kỳ bình thường, lại còn là một Hồn thú khỏe mạnh, cũng chẳng có gì lạ khi mơ thấy một vài hình ảnh gây hưng phấn cả.
Ngược lại, điều khiến Ngu Uyên ngạc nhiên chính là khi hắn phát hiện Chử Thư Mặc nắm lấy hạ bộ của hắn, dùng sức leo lên quần hắn. Lại còn dám ngồi tại chỗ nhìn chằm chằm thứ đang đội lên, khuôn mặt nhỏ nhắn nhanh chóng đỏ ửng. Vậy mà hắn lại có phản ứng.
Biểu hiện trực quan nhất là cái lều quần này càng ngày càng trở nên to lớn, cường tráng hơn.
Trong lòng Ngu Uyên hết sức cảm khái, vưu vật phong tình vạn chủng hắn làm thinh, bé con đáng yêu ngồi trong lòng lại khiến hắn hưng phấn không thôi.
Tuy nhiên, điểu này lại chẳng làm hắn có chút xấu hổ nào với hành vi biến thái này của mình, hắn còn ngang nhiên nhìn chằm chằm khuôn mặt ửng đỏ của bé con.
Đối lập với sự bình tĩnh của Ngu Uyên, Chử Thư Mặc lại tỏ ra vừa kinh hãi vừa ngượng ngùng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-nuoc-deu-biet-toi-rat-moe/883886/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.