Editor: Hoa Trong Tuyết.
Xe bay đẳng cấp nhanh chóng dừng lại trên sân thượng của tòa nhà, một người mặc quần áo rực rỡ từ trên xe nhảy xuống, có chút không quen thuộc lảo đảo vài cái, sau đó ôm lấy một túi da nhỏ, há há miệng rung rẩy chỉ chỉ vào A Trạch đang đi đến.
"Anh bạn, tôi tôi tôi tôi sống từng này tuổi, đây là lần đầu tiên thử cảm giác từ trung tâm chợ ngồi xe bay, " người đàn ông há miệng run rẩy nói với A Trạch, "Vì đi quá nhanh đầu óc đều hỗn loạn thành một đoàn, không được, cậu nói cho tôi biết trước, gọi tôi đến đây là để khám bệnh cho tiểu gia hỏa được xem như báu vật đúng không? tôi tôi tôi tốt còn chưa dặn dò hậu sự "
A Trạch nhún nhún vai, nhìn hắn làm mặt quỷ, "So với ông nói còn nghiêm trọng hơn, một lúc nữa ông sẽ biết, nhưng mà cũng đừng quá lo lắng, cùng lắm thì tôi nhặt xác cho ông."
"Trời ơi." Người đàn ông hai chân mềm nhũn, "Tôi bây giờ đi về còn kịp hay không? Coi như tôi chưa từng nghe điện thoại của Ngu tổng? Cậu nói giúp tôi..."
"Nói cái đầu ông, Phỉ Lợi Phổ, cách đây ba năm Ngu tổng đã ký hợp đồng để cho ông làm bác sỹ riêng cho Nặc Nhĩ Tộc của ngài ấy, ba năm, mỗi tháng đều trả đủ lương cho ông, lâu lắm mới cần ông giúp một lúc, ông là đang làm gì, muốn chạy sao?"
Sau khi nói xong, không cho Phỉ Lợi Phổ có cơ hội nói chuyện, tóm lấy cố áo của hắn kéo hắn vào văn phòng.
"Đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-nuoc-deu-biet-toi-rat-moe/883851/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.