Editor: Hoa Trong Tuyết
Sau khi Ngu Uyên nói xong, vươn tay ôm lấy Chử Thư Mặc đặt hắn vào vị trí của viên đá vừa được hắn lấy đi, không trả lời câu hỏi của A Trạch, sau đó cầm lấy viên đá màu đỏ ấy.
"Ngu tổng!" A Trạch thấy một màn như vậy, rốt cuộc nhịn không được ba bước nhập lại hai bước vọt lên, "Ngu tổng người cẩn thận một chút được không? Viên đá này không tính là lớn nhất, nhìn tổng thể cũng không phải là tinh thạch có phẩm chất tốt nhất, vốn không được xem là thượng phẩm, tất cả đều là bởi vì..."
"Được rồi." Ngu Uyên thấp giọng đã cắt đứt lời nói của hắn, lắc đầu "Đi ra ngoài đi."
A Trạch sững sờ.
Lúc hồn thú tiếp nạp hồn thạch, sẽ có phản ứng rất mạnh đối với các hồn thú tộc khác ở bên cạnh, năng lực càng mạnh sẽ phản ứng càng kịch liệt, vì vậy Ngu Uyên không để bất kỳ người hầu nào bên cạnh, mà bình thường những lúc như vậy A Trạch cũng sẽ rời khỏi.
Nhưng lúc này đây...
A Trạch quay đầu nhìn Nặc Nhĩ Tộc đang mờ mịt ngồi trong hộp gấm, yên lặng thu tay, hắn biết có những việc cho dù hắn có nói cũng không thể thay đổi được, nhưng nghĩ đến đây có thể là lần cuối cùng Ngu Uyên tiếp nạp hồn thạch, hắn không thể nào nhịn được nữa.
"Ngu tổng..." yết hầu A Trạch giật giật, nhưng cũng biết bây giờ mình có nói thêm cái gì cũng vô dụng, chỉ có thể lui một bước, "Ta chờ ngài ở cửa ra vào."
Sau khi hắn nói xong, ánh mắt vừa di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-nuoc-deu-biet-toi-rat-moe/247857/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.