Edit Hoa Trong Tuyết
Đúng là Chử Thư Mặckhông hiểu ngôn ngữ nơi này, nhưng lời nói của Ngu Uyên, giống như là có một cách thần kỳ nào đấy diễn đạt lại ý nghĩa lời nói của Ngu Uyên---- nói thẳng ra, là hắn hiểu Ngu Uyên nói gì.
Vốn còn nhỏ nên suy nghĩ không linh hoạt, lần này bị ép đến thừ người.
Tai sao Ngu Uyên lại ở đây? Lúc trước không phải là hắn nằm mơ? Thật sự nhìn thấy y? Tại sao đã đầu thai chuyển thế vẫn gặp lại... vân vân, hắn càng bước đến gần.
Đúng, hắn còn bú sữa mẹ, chắc là y muốn giúp hắn bú sữa, chồng trước của hắn muốn giúp hắn bú sữa, hơn nữa nhìn lại tại sao y lại cao lớn hơn hắn nhiều như vậy? Chẳng lẽ y thật sự là ba của hắn? Đây rốt cuộc là cái nghiệt duyên gì như âm hồn không tan? A y đã cầm bình sữa trên tay...
Chẳng những y cầm bình sữa trên tay, rất nhanh, Chử Thư Mặc hoảng sợ phát hiện ra, hắn cũng bị y từ ôm lấy từ trên tay Phỉ Nhĩ.
Tiếp theo không đợi hắn kịp phản ứng, Phỉ Nhĩ đứng một bên nhanh chóng cầm lấy một túi nhỏ, còn là màu hồng phấn đấy, dường như chính nàng cũng cảm thấy không ổn, giống như muốn xin lỗi nên nhìn Chử Thư Mặc cười cười, sau đấy rất thành thạo đeo lên trước ngực của hắn, vẫn rất cẩn thận vuốt vuốt cho thẳng.
Đôi mắt Chử Thư Mặc mở to, nhìn về phía Phỉ Nhĩ, bàn tay nhỏ bé vương ra giống như muốn nàng ôm lấy, nhìn hành động là hiểu ngay, sau đấy giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-nuoc-deu-biet-toi-rat-moe/247847/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.