Sầm Thuỷ nói thuê người là thuê người. Người thuê tới là một dì khá lớn tuổi, nhìn qua là người nghiêm khắc. Nhưng mà tay nghề rất tốt, lượng cơm cũng kiểm soát rất hay.
Tần Hà Vũ còn sợ Chu Sinh ăn vào liền nghén, không nghĩ tới chỉ hai ba bữa đầu mới bị, qua mấy bữa sau liền không còn. Sắc mặt nhanh chóng hồng hào trở lại, giống như người mang thai thường có.
Dì giúp việc giữa buổi sáng sẽ tới, sau đó, làm việc nhà, tối mới về. Tần Hà Vũ với sự trợ giúp của dì, cũng nhàn nhã đi nhiều. Anh dành thời gian sang chăm sóc cho Chu Sinh.
Thai nhi bảy tuần tuổi, thực ra vẫn chưa thể thấy gì cả. Cái bụng xẹp lép, cũng không biết cơm ăn vào rồi chạy đi đầu.
Hôm qua Sầm Thuỷ ghé kiểm tra xem dì giúp việc tiến độ ra sao, còn tiện tay cầm luôn kết quả siêu âm đi. Tần Hà Vũ nhớ, hình ảnh màu trên giấy siêu âm, đứa bé lớn bằng hạt đầu, lờ mờ thấy được tay với chân rồi.
Chu Sinh vẫn không cảm nhận được gì về mấy điều này. Cơn nghén không còn thường xuyên, cậu cũng không cần lo lắng. Chỉ là miệng luôn cảm thấy ngọt, hũ ô mai Sầm Thuỷ mang qua ăn cũng sắp hết rồi.
"Vậy tôi đưa cậu ra ngoài chơi một lát?"
Thời gian vừa rồi, trừ bệnh viện, bọn họ cũng không đi đâu cả. Tần Hà Vũ sợ người ở trong nhà mãi thành trầm cảm, lần đầu tiên tự đưa người ra ngoài đi chơi.
Nói là đi chơi nhưng cũng chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-nuoc-deu-bao-chong-nho-cua-toi-bi-dien/2461425/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.