Tần Hà Vũ nghe xong lời mời liền lắc đầu ngay.
"Người nhà không quen ăn đồ ăn ngoài cho lắm. Đành hẹn Hà thiếu lần khác vậy."
Hà thiếu trong lời Tần Hà Vũ bị từ chối cũng không nói gì ngay. Anh ta liếc sang Chu Sương nhưng chỉ thấy cô nhìn Chu Sinh chằm chằm. Cuối cùng anh ta cười xoà nói vài lời xã giao với Tần Hà Vũ, tạm biệt rồi dắt người rời đi.
Chu Sương còn chưa mua được cái gì đã bị lôi đi, nhưng cô ta chỉ hờn dỗi mấy câu, sau đó không dám nói gì thêm. Thanh niên kéo tay cô xuống hầm gửi xe, vừa ngồi vào ghế phụ lái, Hà thiếu đã vươn tay tát cô một cái.
Tiếng chát lanh lảnh in lên gương mặt xinh đẹp của Chu Sương. Hà thiếu thì dửng dưng nhìn cô ta, buông lời cay nghiệt.
"Tiện nhân vô dụng như cô, sao lúc đó tôi mắt mù lại lên giường với cô chứ?"
Chu Sương thoáng run lên, không biết là sợ hãi hay tức giận. Hà thiếu không quan tâm, tiếp tục chửi mắng.
"Không phải cô bảo cô là em gái của thiếu phu quân nhà họ Tần sao? Lúc nãy, đến mở miệng ra lôi kéo cũng không được câu nào? Hay là chiếc lưỡi bị nuốt mất rồi?"
"Em xin lỗi." Chu Sương lí nhí nói.
"Miệng chó không mọc được ngà voi. Lúc gặp mặt, nếu không phải cô lớn tiếng với thiếu phu quân nhà đó, Tần Hà Vũ sẽ không từ chối lời mời của tôi. Nếu cô được một nửa nhan sắc của thiếu phu quân kia là được rồi. Được cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-nuoc-deu-bao-chong-nho-cua-toi-bi-dien/2461408/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.