Bóng tối thả trên vùng ngoại ô hoang vắng. Vài nhà đã lên đèn, vài người thay vì bật đèn lại mang ghế ra trước sân gặp gỡ hàng xóm.
Tần Chung đứng trong sân nhà trò chuyện với hàng xóm qua hàng rào gỗ. Đều là ôn kỉ niệm quá khứ thuở nhỏ.
Chu Sinh ngồi trước thềm nhà, bên cạnh là Tần Hà Vũ, cả hai chống cằm tận hưởng cái gió dìu dịu miền quê. Sầm Thuỳ vẫn còn lúi húi trong bếp với mấy món ăn.
Khung cảnh yên bình như này, mấy khi có thể xảy ra nơi thành phố bận rộn.
"Anh Vũ về chơi ạ?" Phía bên kia rào gỗ nhà hàng xóm ngó lên đầu cô bé tầm mười mấy tuổi.
Con bé thắt bím hai bên, cột bằng chiếc nơ hồng dễ thương. Đôi mắt nai lanh lẹ nhìn tới hai người bọn họ, sau đó muốn chui rào chạy sang, bị cha mắng mới đi bằng đường cổng.
"Anh Vũ về chơi lần này có lâu không? Anh có mang quà cho Thương không?" Con bé chạy tới, ngồi xổm trước cả hai, hồn nhiên hỏi.
Cha của cô bé lại hô lên tiếng mắng vô lễ. Chu Sinh nhìn cô bé, hoàn toàn bị thu hút bởi gương mặt xinh đẹp của bé, nét ngây ngô của trẻ con pha cùng với sự trưởng thành ở độ tuổi nổi loạn thích làm đẹp.
"Về hơi đột ngột, không có đâu." Tần Hà Vũ cười đáp lại. Anh kiếm ví của mình, mở ra, lấy tờ tiền đưa cho cô bé. "Lấy đi mua kem, nhớ chia cho em trai nữa đấy."
"Hà Vũ, con đừng có cho con bé." Bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-nuoc-deu-bao-chong-nho-cua-toi-bi-dien/2461386/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.