Chu Sinh đối với diễn xuất biểu hiện yêu thích, nhưng mà so với những người khác đều là dạng thường thường. Cậu không thích bay nhảy nhưng mà lại thực hiện rất tốt các yêu cầu của thầy dạy nhảy.
"Có thể là thân thể Omega nên sẽ mềm mại hơn chăng." Trương Nhật cầm nước và khăn lông đứng rỉ tai Hoắc Thâm.
"Nếu như ở lớp người mẫu, cậu ta được một góc thì tốt rồi." Nhắc tới Hoắc Thâm lại đau đầu.
Chu Sinh không phải dạng người có nhan sắc tuyệt trần hay nổi bật giữa đám đông. Cậu chỉ dừng ở mức ưa nhìn, ngũ quan thường thường, thậm chí minh tinh tuyến mười tám có người còn đẹp hơn cậu. Chưa kể khí chất của Chu Sinh giống như đều cô đọng ở tuổi mười tám, thay đổi quần áo xong vẫn chỉ là dáng vẻ của thiếu niên mười tám. Việc này đối với công việc người mẫu cần độ linh hoạt rất khó khăn.
Mà điều khó khăn nhất, Chu Sinh nói đi đứng như người mẫu quá đau chân, cậu không tập.
Hoắc Thâm bất lực từ dỗ dành sang năn nỉ, anh ta không dám đe doạ, chỉ đành gọi cho Tần Hà Vũ xin anh thuyết phục Chu Sinh. Kết quả Tần Hà Vũ thuyết phục ngược lại Hoắc Thâm.
"Quảng cáo đồng phục trường học không phải đang có mấy cái sao? Vừa vặn mang người qua luôn đi."
"Cái gì? Phát triển lâu dài? Qua năm nay em ấy còn muốn chơi không còn chưa biết, anh mong chờ lâu dài?"
Hoắc Thâm cúp máy, bất lực nhìn thầy giáo, sau đó nói chỉ cần dạy Chu Sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-nuoc-deu-bao-chong-nho-cua-toi-bi-dien/2461104/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.