Công việc chẳng nhanh chẳng chậm đã xong. Hoắc Thâm đưa người trở về công ty, dù sao cả ngày cũng chỉ có mỗi việc đột xuất này, xong việc thì bọn họ tan ca chứ làm gì được nữa?
"Mấy người gặp thằng em họ của tôi sao?" Vương Đình lúc nghe Hoắc Thâm kể lại liền nhướn mày quan tâm.
"Xấu bụng hệt như mấy năm trước." Hoắc Thâm nghiến răng.
"Để tôi báo bên truyền thông để ý một chút. Với cái tính của nó, không đăng bài lôi kéo công kích tới trang của Chu Sinh mới là lạ."
"Anh Thâm, có thể cho tôi xem acc của tôi không?" Chu Sinh lướt bài viết trên điện thoại, tò mò acc của bản thân rốt cuộc sẽ trông như nào.
"Để tôi thêm cậu vào làm quản lý chung." Hoắc Thâm đáp lại.
Không nằm ngoài dự đoán, tối đó Vương Kình thật sự đăng bài.
[Giải Diễn viên trẻ xuất sắc xem chừng to thật. To ngang giải ảnh đế luôn sao mọi người? ]
Bên dưới bài viết liên tiếp có các bình luận hùa theo, chẳng mấy chốc đã nói tới Chu Sinh. Dù sao việc cậu đoạt giải Diễn viên trẻ xuất sắc cũng không có giấu diếm, mọi người đều biết.
Chu Sinh nhìn đám người tràn lan vào bên dưới các bài viết acc tích xanh của bản thân, hứng thú bừng bừng đọc comment. Lúc Tần Hà Vũ phát hiện ra, bên trong đầy lời lẽ khó nghe.
"Em đọc mấy cái này làm gì?" Anh nhíu mày.
"Giải trí thôi mà. Tiếp thu kiến thức."
"Đều là chửi rủa, kiến thức chỗ nào?"
"Kiến thức chửi rủa đó."
Nhìn thanh niên đúng tình hợp lý đáp lại, Tần Hà Vũ vươn tay nhéo mũi cậu, lại đoạt lấy chiếc điện thoại xem tới lui.
"Vương Kình? Nghe cũng quen đấy. Em đắc tội gì cậu ta sao?"
Chu Sinh thành thật kể lại mọi chuyện, Tần Hà Vũ nghe xong cũng ngạc nhiên nhướn mày. Có người nhỏ nhen đến độ như vậy luôn sao?
Nói đoạn, Tần Hà Vũ cầm lấy điện thoại của bản thân, đăng bài viết mới.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]