Tổ chương trình sắp xếp địa điểm cùng lịch quay cũng mất một đoạn thời gian. Trong thời gian đó, bọn họ có thể tự do hoạt động.
Tần Hà Vũ buổi tối mở cửa phòng, muốn xuống sảnh khách sạn đi dạo. Phòng bên là phòng của Hoắc Thâm cũng mở cửa.
Tố Lượng bị đẩy ngã ra khỏi phòng, phát ra tiếng hô nho nhỏ.
Cửa phòng đóng rầm lại, cả hai nhìn nhau. Tố Lượng cũng phát hiện tư thế của bản thân không tốt gì, chống tay đứng dậy.
Tần Hà Vũ xỏ tay túi quần, đợi Tố Lượng đứng dậy hẳn rồi mới bước đi.
Hai người đứng vào trong thang máy, sự im lặng khiến Tố Lượng ngượng ngùng lên tiếng trước.
“Tôi qua gặp Hoắc Thâm.”
“Tôi thấy vết cắn trên môi cậu rồi.” Tần Hà Vũ nhếch mép đáp lại.
“Là lúc ngã, vô tình cắn phải thôi...” Càng nói, giọng Tố Lượng càng nhỏ.
Ánh mắt ‘tôi biết’ của Tần Hà Vũ càng lúc càng thêm châm biếm, Tố Lượng chỉ đành quay mặt đi bớt ngượng ngùng.
Khuôn viên khách sạn rất rộng. Người tới đây nghỉ dưỡng không giàu cũng quý. Hai bọn họ đi đâu cũng thu hút ánh nhìn, rất nhanh đã có cô gái chạy lại làm quen.
“Tôi có chồng rồi.” Tần Hà Vũ đưa tay tạo khoảng cách, lịch sự từ chối rồi đi đến chỗ hồ bơi vòng quanh.
Hồ bơi ban đêm ít người lui tới, nước trong hồ gợn lên theo từng đợt gió. Hơi nước khiến không khí mát mẻ hơn nhiều.
“A!”
Tiếng hét xé tan không khí tĩnh lặng, Tần Hà Vũ quay đầu, theo bản năng né thứ đang lao đến.
Nước hồ bơi văng lên tung toé, tiếng hét cũng vang lên theo tiếng đồ rơi vào trong hồ.
Xung quanh chỉ có Tần Hà Vũ và người vừa ngã xuống hồ, anh không thể đứng nhìn người ta chết đuối được.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]