Chương 25: Thiên mệnh
Tác giả: Mạch Hương Mang Chủng - 麦香芒种
Editor: Xuân Tàn Hoa Lạc
Đang lúc nàng vẫn còn lo lắng,
Phùng Nhất Thừa cười nói: “Nhị gia, Thế tử phi, Giang tiểu thư, xin mời nếm thử chén trà Thanh Trúc này xem sao?”
Vừa nói, y vừa tao nhã rót ra ba chén trà.
Nước trà có màu vàng nhạt pha lục, trong veo, sáng loáng như ngọc.
Tang Yên nâng chén, nhấp một ngụm, tinh tế thưởng thức rồi mỉm cười: “Ngon lắm. Vị thanh mát khi vào miệng, hương như không khí sau cơn mưa ùa vào phổi, dễ chịu thấu tận tâm can.”
“Ta cũng là lần đầu uống trà lá trúc. Quả nhiên không tệ.”
Giang Nguyệt cũng tán thưởng, rồi quay sang Hạ Doanh, định bắt chuyện: “Nhị gia cảm thấy thế nào?”
Hạ Doanh chỉ nhấp môi một ngụm, vì đã quen với đủ loại cực phẩm, thấy cũng chẳng có gì đáng lạ: “Bình thường.”
Không khí thoáng chốc có chút gượng gạo.
Tang Yên lại nhấp một ngụm trà, khẽ cười đỡ lời cho Phùng Nhất Thừa: “Của ngon mỗi người mỗi ý, có lẽ loại trà này không hợp khẩu vị của Nhị gia thôi.”
“Có lẽ vậy.”
Phùng Nhất Thừa gọi tiểu nhị mang loại trà khác lên, rồi mỉm cười khiêm tốn: “Nhị gia giàu có khắp thiên hạ, kiến thức quảng bác, là tại ta bêu xấu.”
“Phùng tiên sinh nói quá lời.”
Tang Yên vốn thích kiểu người nho nhã lễ độ như vậy, nên thuận miệng khen thêm một câu.
Cũng chính câu đó đã kích thích đến Hạ Doanh, khiến hắn không kìm nổi cơn ghen: “Đã biết là bêu xấu thì đừng mãi không lo chính sự. Mau hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-nuoc-cau-ta-sinh-nhai-con-cho-hoang-de-benh-kieu/4800139/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.