Nam nhân này họ Hà, trong nhà đứng thứ hai cho nên trực tiếp gọi là Hà Nhị. Vô cùng đơn giản thô bạo. Tức phụ hắn cũng liền gọi là Hà Nhị tẩu tử hay thím. Dù sao theo bối phận đến gọi thì những người cùng thế hệ đều gọi là Hà thẩm. Kỳ thật trong thôn đều như thế, rất ít ai gọi thẳng tên tự.
Phụ nhân tay chân rón rén đẩy cửa phòng. Bên trong ngăn ra hai gian, bên trái là nơi cả nhà họ ngủ còn bên phải để tạp vật. Bên trái để một chiếc giường gôc gần như chiếm hết không gian, còn để thêm một cái ván gỗ khiến không gian càng thêm chật chội. Con lớn nhà họ ngủ trên tấm ván ấy. May là bé mới 10 tuổi, vẫn có thể nằm được. Phụ nhân vừa tiến vào thì thằng bé cũng đúng lúc tỉnh dậy.
Phụ nhân bận rộn giúp con rửa mặt, dựng ván gỗ lên kề vách tường. Đồng thời nhỏ giọng bảo nhi tử ra ngoài ăn điểm tâm.
" Ân." Nam hài gật đầu, thăm dò nhìn nhìn giường, thấp giọng nói: " Nương, người đừng lo lắng. Đợi vài ngày nữa con sẽ cùng cha lên trấn làm việc, lấy tiền mua thuốc cho đệ đệ. Không để bà nội bán đệ đệ."
" Yên tâm đi, nương và cha con sẽ không để ai bán đệ đệ. Mau ra ăn điểm tâm đi. Đợi lát nữa còn cần con trông đệ đệ đó." Phụ nhân đôi mắt đỏ hoe đẩy đại nhi tử, còn phải lau người cho tiểu nhi tử. Nếu không mẹ chồng lát nữa sang không thấy lại muốn mắng.
" Vậy nương nhanh lên nhé, chờ con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-nhi-ha-gia-lam-ruong/1140536/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.