Ăn cơm trưa xong, Lý Bác Học chủ động đưa ra trò chơi đố chữ.
Nhóc đưa bốn ngón tay hươ hươ trước mắt Lâm Tô, hỏi : “Mấy đây?”
“Bốn!”
“Tiếng Anh nói như thế nào?”
Lâm Tô vò đầu, “Tớ không biết.”
Lý Bác Học đọc cho bé nghe, “Four, nhớ kỹ nhé!”
“Ừ!”
Lý Bác Học gập bốn ngón tay xuống, lại hỏi : “Đây là cái gì?”
“Ngón tay!”
“Sai, nghĩ lại đi.”
Lâm Tô nắm mấy ngón tay sờ tới sờ lui, kiên quyết nói : “Là ngón tay thật mà!”
Lý Bác Học lắc đầu gợi ý cho bé, “Trước tiên nhìn hình dạng ngón tay, rồi kết hợp với một từ tiếng Anh, đọc là gì?”
Lâm Tô suy nghĩ một hồi, bỗng dưng mở to hai mắt, hưng phấn kêu lớn : “Tớ biết rồi! \(^o^)/~ “
“Vậy nói đi.”
“Bốn ngón tay của Lý Bác Học cong xuống!”
Lý Bác Học 囧, trực tiếp công bố đáp án : “Là ‘wonderful’, có mắc cười không?”
Lâm Tô nghi hoặc, “Rõ ràng là ngón tay mà. . .”
Lý Bác Học khóe miệng co quắp, “Quên đi, hỏi câu khác.”
“Ừ! O(∩_∩)O~ “
“Con vật gì thích hỏi tại sao nhất?”
“Dương Dương lười biếng!”
“Sai.”
“Con đầu to!”
“Sai.”
“Chibi Maruko?”
“Không đúng!”
“Mickey Mouse?”
“Sai!”
“Ultraman?”
. . .
“Áh, dừng lại, đừng đoán nữa.” Lý Bác Học thấy cứ đoán mãi như này phỏng chừng bé sẽ lôi tất cả các nhân vật hoạt hình mà mình biết ra, liền nhanh chóng công bố đáp án, “Là con heo.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-nha-thuong-nhau/2113073/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.