Trong trí nhớ của Lâm Tô, tết âm lịch năm nay là vui nhất từ trước tới nay.
Lần đầu tiên bé được nhận tiền lì xì từ người ngoài, thật lớn, lại nặng nữa chứ.
Bé cầm bao tiền lì xì ở trong tay, hết nắn lại bóp, nhìn chán chê rồi, đưa cho Lâm Duyệt Minh : “Ba ba, cho ba nè.”
Lâm Duyệt Minh cười, “Con cứ cất đi.”
“Vậy con đem đi giấu đây.” Lâm Tô hai mắt sáng ngời, lập tức chạy vào phòng ngủ.
Lý Bác Học theo sát phía sau bé.
Lâm Tô mở ngăn kéo, đem tiền lì xì bỏ vào một cái hộp gỗ.
Hộp gỗ được làm rất tinh xảo, trên nắp có khắc hoa văn rất đẹp, bên trong để nhiều đồ vật này nọ.
Lý Bác Học ngạc nhiên, “Bé Thỏ, cái hộp này thật đẹp, đựng cái gì ở trong vậy?”
Lâm Tô giống như khoe của, đổ toàn bộ đồ bên trong ra, “Tất cả đều là báu vật của tớ!”
Có vài vật trang trí nhỏ, yo – yo, kẹo, mấy tấm card, còn có một quyển nhật ký.
Cầm lấy một con thỏ nhồi bông nhỏ, Lý Bác Học vui vẻ, “Cái này là của tớ tặng cho cậu đây mà! Cậu cũng cất vào đây nè!”
“Đúng vậy, tớ rất thích.”
Lý Bác Học nhộn nhạo, Bé Thỏ thích con thú nhồi bông này, mà món đồ này là mình đưa cho cậu ấy, như vậy có thể đưa ra kết luận, cậu ấy cũng rất thích mình?!
Lý Bác Học móc túi quần lấy tiền lì xì ra, một xắp thật dày, “Cho cậu hết này, cất hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-nha-thuong-nhau/2113066/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.