Lý Bác Học nghĩ Lâm Tô đầu thai lộn rồi.
Khuôn mặt, tính cách và cả sở thích đều giống y như con gái.
Cụ thể là, đã qua một tuần rồi, mà bé vẫn còn đang tức giận.
Lý Bác Học bất lực, quyết định cùng bé chân thành nói chuyện với nhau một lần.
“Bé Thỏ, cậu định cả đời cũng không để ý đến tớ sao?” Lý Bác Học đi tới bên cạnh, nghiêm túc nhìn bé.
Kỳ thực Lâm Tô rất ít khi giận người khác, Lý Bác Học chê cười chuyện của mình, bé đã sớm không còn nghĩ đến, chỉ là có chút mất tự nhiên. Có lẽ là tại vì Lý Bác Học rất cưng chiều, làm cho bé sinh ra tính ỷ lại, chỉ có ở trước mặt Lý Bác Học bình thường bé mới làm nũng đùa giỡn hay thể hiện tính tình nhỏ mọn, mấy ngày nay làm như vậy cũng là muốn Lý Bác Học an ủi, dỗ dành bé.
Lâm Tô ghé vào trên bàn, hết nhìn trần nhà, lại quay xuống nhìn mặt đất, ánh mắt đổi tới đổi lui, chỉ là không ngó tới người đứng ở trước mặt.
“Được rồi, không để ý tới thì thôi, tớ sẽ không bao giờ. . . Ám cậu nữa.” Lý Bác Học cũng là con nít, tính tình sẽ có chút nhỏ mọn, để lại một câu rồi tức giận quay về chỗ ngồi.
Lâm Tô len lén nhìn nhóc một cái, trong lòng cảm thấy tủi thân.
Quả thực, Lý Bác Học nói được thì làm được, không nói với bé một câu nào.
Buổi chiều, là hoạt động ngoại khóa, Lý Bác Học chuẩn bị đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-nha-thuong-nhau/2113062/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.