Triệu Lăng Vũ lúc ngủ luôn đề cao cảnh giác, nhưng từ khi Nhậm Sinh quấn quýt lấy hắn xong, hắn cũng quen dần với thân thể cùng mùi vị Nhậm Sinh.
Bởi vậy, buổi tối có người tới gần, chỉ cần thấy mùi vị quen thuộc, Triệu Lăng Vũ sẽ theo bản năng đưa tay ôm người vào ngực, không hề làm chuyện gì khác.
Nhưng hắn không làm gì mà tiếp tục ngủ, Nhậm Sinh lại buồn bực cắn một cái trên bả vai hắn.
“A Nhậm, có chuyện gì à?” Triệu Lăng Vũ hỏi, trước đây Nhậm Sinh lúc ngủ không phải đều rất biết điều sao? Ngày hôm nay làm sao vậy?
“Lăng Vũ, hình như tui sắp sinh rồi!” Nhậm Sinh đắc ý nói. Triệu Lăng Vũ nhất thời chưa kịp phản ứng lại, Nhậm Sinh lại bắt đầu nhắc tới: “Đáng lẽ tụi nhỏ cần rất nhiều linh lực, còn hấp thu năng lượng trong khối tinh thạch màu vàng kia, mà tối hôm nay lại không hấp thu gì, tui cảm thấy có lẽ chúng đã chín rồi.”
“Thật sao?” Triệu Lăng Vũ liền hiểu ra ý Nhậm Sinh muốn nói: “Cho nên hôm nay em không cần ngủ ở trên khối kết tinh kim sắc nữa?”
“Đúng vậy a, tui muốn ngủ cùng anh!” Nhậm Sinh Triệu hôn lên mặt Lăng Vũ mấy cái, lúc trước nếu không phải vì hài tử, lại lo năng lượng trong tinh thạch màu vàng có hại cho Triệu Lăng Vũ, cậu cũng sẽ không cùng Triệu Lăng
Vũ tách giường đâu… Triệu Lăng Vũ đem Nhậm Sinh ôm vào trong lòng, cũng hôn lên trán Nhậm Sinh một cái: “Tôi cũng vậy.”
Nhậm Sinh cười híp mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-nguoi-deu-la-bao/2029515/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.