Triệu Lăng Vũ thân là một Nguyên soái, cho nên đối với rất nhiều chuyện đều vô cùng mẫn tuệ. Trên thực tế, nếu không phải biểu hiện của Nhậm Sinh đâu đâu cũng đều là sơ hở, e là y đã sớm hoài nghi thiếu niên này.
Cũng bởi vì điểm khả nghi của Nhậm Sinh rất nhiều, thiếu niên lại đối với y không có ác ý, cho nên y mới không cách nào hoài nghi Nhậm Sinh được, nhưng mà bây giờ xem ra…
“Cậu với La Đạo Sâm quan hệ như thế nào?” Đợi Nhậm Sinh đọc xong cái gọi là công pháp khó hiểu kia, Triệu Lăng Vũ đột ngột hỏi.
“La Đạo Sâm cái gì? Tui hông biết.” Nhậm Sinh lắc lắc đầu, tên này chưa từng nghe qua bao giờ.
La Đạo Sâm là tên của vị hội trưởng Thương hội Kinh Chỉ, nếu Nhậm Sinh thật sự là con trai của lão kia, làm sao có thể không biết tên cha mình? Triệu Lăng Vũ nhìn vẻ mặt mù mờ của Nhậm Sinh, nhịn không được nở nụ cười, sau đó lại duỗi cánh tay nặng nề sờ sờ đầu của cậu “Tại sao cậu lại đến chỗ tôi?” Triệu Lăng Vũ trong mắt Nhậm Sinh tương đương với một khối tức nhưỡng to đùng biết di động, bây giờ tức nhưỡng lại chủ động tiếp xúc mình, Nhậm Sinh đương nhiên lập tức vội vàng sáp đến. Bất quá Nhậm Sinh không cho phép Triệu Lăng Vũ làm loạn “lá” của mình, cho nên đưa mặt
dụi dụi bàn tay của y, sau đó dùng tay chân quấn lấy cả cánh tay “Sau khi tui tỉnh lại, mấy người kia liền đưa tui đến chỗ này, bọn họ ai cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-nguoi-deu-la-bao/137403/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.