Mộ Ngạn Dương bày biện đồ ăn đẹp mắt trên bàn, ngoái đầu lại nhìn thì không thấy Quan Thư Ân đâu. Anh cười khổ một tiếng đi ra ngoài tìm cô.
Nhìn Quan Thư Ân ngồi xếp bằng trên ghế sofa, tay cầm điều khiển liên tục chuyển kênh, Mộ Ngạn Dương gọi khẽ:
"Em vào ăn cơm đi, anh chọn toàn món em thích đấy."
Quan Thư Ân vẫn tiếp tục động tác của mình, qua loa đáp lại:
"Tôi không muốn ăn."
Một tầng im lặng bao phủ, Mộ Ngạn Dương đứng đó nhìn Quan Thư Ân hồi lâu sau đó nhẹ bước đến bên cạnh cô.
Quan Thư Ân cảm nhận đệm ghế bên cạnh lún xuống, tiếp đến giọng nói không thể nào dịu dàng hơn của Mộ Ngạn Dương vang lên bên tai:
"Ân em hết giận anh được không? Em thích anh như thế nào anh sẽ sửa đổi theo như thế ấy."
Lòng Quan Thư Ân bồn chồn, qua một lúc không tìm được trương trình thú vị để xem, cô trực tiếp ấn vào nút nguồn tắt luôn ti vi đi, đồng thời quay sang giải thích:
"Mộ Ngạn Dương tôi không giận anh, thật đấy, anh về đi về với cuộc sống trước đây của anh."
Sắc mặt Mộ Ngạn Dương co lại, anh không thích cách nói chuyện tuyệt tình này của cô.
Cơ thể kích động xông tới đè lên người Quan Thư Ân, chân tay ghì chặt người cô, đôi môi cuồng dã hôn cô.
Toàn bộ hơi thở của Quan Thư Ân đều bị Mộ Ngạn Dương chiếm chọn.
Cô đương nhiên sẽ không ngoan ngoãn để Mộ Ngạn Dương chiếm lợi rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-nay-khong-de-cau-mo-ngan-duong-anh-doi-day/3318675/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.