Quan Thư Ân bỏ mặc Mộ Ngạn Dương tay xách nách mang phía sau, một đường tiến thẳng ra đường lớn giơ tay vẫy xe.
Nhưng lạ thay hôm nay đám tài xế kia hình như đều trúng số hay sao đấy? Không một ai chịu dừng lại tiếp nhận cô.
Qua vài phút cuối cùng cũng có một chiếc xe chịu dừng lại, Quan Thư Ân chưa kịp vui mừng đã phải xa sầm mặt, bởi chủ nhân chiếc xe chính là người cô muốn tránh xa.
Cửa kính ghế phụ hạ xuống, Mộ Ngạn Dương ngó đầu qua vẻ mặt nén cười nói:
"Ngoài anh ra không ai dám chở em đâu."
Quan Thư Ân không cho là đúng, cô thì sao chứ? Mỹ nữ xinh đẹp động lòng đàn ông xếp hàng chật cả khu phố cầu cô ngồi lên xe còn không được đấy.
Thấy Quan Thư Ân vẫn kiên quyết không chịu đi chung xe cùng mình, Mộ Ngạn Dương buộc phải xuống xe.
"Em ăn mặc thế này bọn họ đều bị dọa sợ cả rồi."
Cô ăn mặc thế nào? Nghe Mộ Ngạn Dương nói Quan Thư Ân ngờ vực cúi đầu nhìn lại bản thân, không nhìn đến thì thôi, vừa nhìn tới liền chết đứng.
Cô thế mà vẫn mặc nguyên đồ từ hồ bơi, chẳng trách đứng đây một dạo cứ thấy lạnh run người.
Quan Thư Ân quay sang đổ hết mọi lỗi lầm lên đầu Mộ Ngạn Dương, oán trách vì sự xuất hiện của anh ta làm đầu óc cô rối loạn.
Mộ Ngạn Dương mở sẵn cửa ghế phụ, đứng gọn sang một bên: "Em ghét anh chứ đâu ghét chính mình? Đừng xa đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-nay-khong-de-cau-mo-ngan-duong-anh-doi-day/3317555/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.