Nơi căn phòng tràn ngập mùi vị nam tính, Quan Thư Ân hai mắt mở to nhìn trần nhà thức nguyên một đêm tới sáng.
Dẫu vậy cô vẫn phải tiếp tục cố thủ trong phòng, chờ đợi thời cơ hành động.
Cô vén chăn xuống giường, đôi chân chậm rãi đi quanh phòng giống như tham quan mà cũng giống như tìm kiếm thứ gì đó.
Phòng Mộ Ngạn Dương rất rộng nhưng lại khá trống trải, ngoài giường ngủ cùng tủ quần áo ra không có gì đáng nhắc đến.
Quan Thư Ân cứ nghĩ cô sẽ thấy đồ vật gì đó liên quan đến Ân Tiểu Lam ở đây cơ, vậy mà đến một cọng tóc phụ nữ thôi cũng không thấy.
Chẳng lẽ cô đoán nhầm, Mộ công tử có sở thích đặc biệt với những nơi công cộng?
"Cộc."
Đang suy nghĩ mấy vấn đề đen tối, bên tai bất chợt truyền tới tiếng động. Quan Thư Ân im lặng rón chân đi tới cửa, ghé tai vào nghe ngóng tình hình bên ngoài.
Sau khi xác nhận thanh âm kia phát ra từ phòng khách, Quan Thư Ân chỉnh sửa lại trang phục trên người.
"Anh Ngạn Dương."
Mộ Ngạn Dương đặt ly cà phê trên tay xuống bàn, đưa mắt nhìn Quan Thư Ân.
Phải nói cô của lúc này trong mắt anh ta rất tệ, gương mặt phờ phạc, tóc tai bù xù kèm theo chiếc váy trên người có chút nhăn nhúm, làm gì còn dáng vẻ kênh kiệu trước kia.
Đối với cặp mắt dán chặt trên người mình, Quan Thư Ân hơi cúi đầu:
"Cảm ơn anh hôm qua đã đưa em về."
Đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-nay-khong-de-cau-mo-ngan-duong-anh-doi-day/2737205/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.