Đêm hôm đó cuối cùng A Ngôn cũng được ngủ trên cái giường không có mùi, một chốc ôm Quạ Đen, một chốc lại để Quạ Đen ôm mình. Cậu xoay trái xoay phải không thoải mái, cuối cùng lại gác đầu ở trên ngực Quạ Đen.
A Ngôn có thật nhiều lời muốn nói, Quạ Đen cũng vậy. Nhưng cố tình hai người bọn họ đều không biết phải nói thế nào, cho nên chỉ có thể dùng sức mà ôm, lại thỉnh thoảng vỗ vỗ đối phương, dùng để chứng minh bọn họ là thật sự đã gặp mặt. ngôn tình hay
A Ngôn hỏi Quạ Đen, vậy hai năm qua anh sống thế nào, phương diện kia phải làm sao.
Quạ Đen nói ba mươi năm trước đó sống thế nào, liền sống như thế đó. Cũng không phải ngày đầu tiên độc thân, là mẹ nó vẫn luôn độc thân.
A Ngôn lại nói, em thấy Khổ Sơn biến hóa thật lớn.
Quạ Đen thở dài, anh nói đúng là lớn, đặc biệt là thành Thằn Lằn, “Nhưng nơi khác còn chưa mở đường, nhìn vẫn là bộ dạng ban đầu.”
“Đây là chuyện tốt sao?”
“Không biết,” Quạ Đen nói, “Có lẽ là tốt, giống như Văn tỷ nói, ít nhất một thế hệ này của chúng ta có người sống sót.”
Sinh ở thời đại nào không phải lựa chọn của mình, cục diện chính trị biến hóa thế nào, chiến tranh lại khai hỏa vào lúc nào, nhiều khi cũng không phải do một người định đoạt.
Nhưng Khổ Sơn không phải lần đầu tiên trải qua chiến tranh, này liền giống như kỳ được phân ra trong lịch Thú Tượng, hòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-nam-tren-thot/2522552/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.