A Đại và Quạ Đen đi cùng hai người đến cửa nhà mới thôi, liền tính toán rời đi.
A Ngôn không cho, cậu ta nói làm sao vậy, thật sự chỉ đến nhìn một cái liền đi sao.
Quạ Đen nói không, này không phải cùng với A Đại à.
Nói xong còn chọc chọc A Đại, muốn đẩy trách nhiệm lên trên người A Đại.
A Đại cười cười, nói, không phải các cậu về nhà ăn cơm sao, tôi và Quạ Đen chỉ là ra ngoài đi dạo mà thôi. Chờ ngày mai rảnh các cậu lại đến, dẫn chúng tôi đi xem quê nhà của các cậu.
Nhưng Từ Ca cũng không chấp nhận, cậu tưởng tượng đến về nhà lại nghe người trong nhà lải nhải, dứt khoát tóm lấy A Đại, “Còn chưa ăn tết, không cần phải ở nhà mỗi ngày. Hai người ở chỗ nào, đưa địa chỉ khách sạn cho tôi, tôi và A Ngôn ăn xong đi tìm hai người.”
A Đại nhìn Quạ Đen, Quạ Đen liền nói địa chỉ.
Kỳ thật Từ Ca biết buổi tối đến khách sạn sẽ xảy ra cái gì, từ lúc trở về Trúc Liễu một tháng trước, cậu và A Đại liền không có bất kỳ phương thức liên lạc nào.
Ba năm qua Khổ Sơn đã xây xong trạm cơ sở cũng kéo dây điện thoại, nhưng dường như A Đại không thích mấy món đồ hiện đại đó, thế cho nên ngoài phòng làm việc của hắn có một đường dây nội bộ ra, trong nhà vẫn không hề có một thiết bị viễn thông nào.
Từ Ca dĩ nhiên là nhớ hắn, phần nhớ nhung này làm cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-nam-tren-thot/2522516/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.