Cửa phòng y tế khép hờ, ánh sáng màu trắng lạnh chiếu sáng một phần hành lang. Một chiếc giày đồng phục nam đạp lên ánh sáng trắng, Đặng Chung nghiêng người mở lớn khe cửa.
Góc nhìn hiện tại có thể thấy rõ gần hết phòng y tế, chỗ bàn làm việc không người, ba giường bệnh đều trống, góc khuất không lớn. Với hình thể Nữ nhền nhện mà Tống Hành Chỉ miêu tả thì ả không thể ẩn núp được.
Trong phòng rất yên tĩnh, gió lùa hù hù qua khe cửa sổ, trần nhà trắng xoá chói loà giống như đèn huỳnh quang, không hề thấy bất kỳ đường nét nào.
Đặng Chung để ý tới máy tính dựng nghiêng bên dưới giường bệnh, màn hình tối đen.
“Nữ nhền nhện không ở bên trong.” Anh thấp giọng: “Tôi nhìn thấy máy tính rồi.”
Đặng Chung dự định một mình anh vào, những người khác trông chừng ở ngoài là được.
Khoảnh khắc vừa bước chân vào phòng y tế, cảnh tượng bốn phía đột nhiên thay đổi, vách tường màu trắng biến thành vách sơn động nhấp nhô, tơ nhện rũ xuống khắp nơi.
Đặng Chung giật thót, đành phải dừng lại động tác bước vào phòng.
Vương Tư Tuệ hỏi: “Sao vậy?” Cũng bày ra tư thế đề phòng.
Đặng Chung quan sát phòng y tế, tất cả bình thường, giống như cảnh tượng mà anh thoắt thấy chỉ là ảo giác.
Đặng Chung thuật lại sơ lược chuyện cảnh tượng kỳ lạ vừa thấy, dù sao đây cũng là chuyện ma,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-muoi-cuu-the/2780290/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.