“…Bạn có nghe chuyện ma về Kẻ hấp thụ nỗi sợ ngao du tại khuôn viên phía Bắc chưa?”
“Kẻ hấp thụ nỗi sợ vốn là một học sinh say mê nghiên cứu chuyện ma, không được học sinh nữ yêu thích. Nhưng bỗng một ngày kia, gã phát hiện mình có thể lấy được sức mạnh từ cảm xúc sợ hãi và máu huyết loài người, trong đó máu trinh nữ là ngon nhất. Gã bắt đầu săn giết đồng loại, máu tươi biến đổi cơ thể gã, biến gã trở thành chuyện ma thật sự…”
Mỗi bài đăng chuyện ma đều sẽ mở đầu bằng câu nói đó, giống như cách thức chuyên dùng giới thiệu chuyện ma.
Tốc độ đọc mỗi phút của Đặng Lan Lan hơn bốn nghìn chữ, giúp cô ta đọc xong toàn bộ bài viết chưa đến nửa phút đồng hồ. Hơn nửa đầu bài đăng đều lảm nhảm kể về sự ra đời và cách thức hành động của chuyện ma.
Điểm quan trọng thật sự được viết ở nửa sau bài đăng.
Những người khác chỉ cảm thấy bài đăng trước mặt lướt qua, sau đó Đặng Lan Lan lập tức khái quát lại đặc điểm và nhược điểm của Quái vật áo choàng: “Tên chuyện ma là Kẻ hấp thụ nỗi sợ, bởi vì gã cảm thấy bản thân không được người khác yêu thích nên muốn tìm cách biến thành chuyện ma có sức hấp dẫn mê người.”
Đặng Lan Lan không cảm thấy bộ dạng chuyện ma Quái vật áo choàng kia có chỗ nào mê người.
“Thức ăn chủ yếu của gã là máu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-muoi-cuu-the/2780284/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.