Văn Tư Thành nhìn chăm chú màu đỏ trong đài phun nước cỡ nhỏ, khó hiểu hỏi Đặng Chung và Vương Tư Tuệ: “Hai người nói xem tên bại não nào đặt suối phun trong phòng phát thanh vậy? Không sợ mình bị giật chết à? Suối phun từ từ biến thành màu đỏ là thẩm mỹ kiểu gì vậy, đầu óc chuyện ma đều có vấn đề hết hả?”
Đặng Chung mắng: “Anh là một vạn cái tại sao đúng không?”
Vương Tư Tuệ nhỏ giọng nói: “Có thể chuyện ma sử dùng thiết bị không cần điện.”
Văn Tư Thành vỗ da bụng: “Franklin(*) nghe thấy chắc khóc thét mất.”
(*) Benjamin Franklin (1706 – 1790) là một thành viên trong nhóm lập quốc của Hoa Kỳ, cũng là một chính trị gia, nhà khoa học, nhà văn, thợ in, triết gia, nhà phát minh, nhà hoạt động xã hội, nhà ngoại giao hàng đầu, nổi tiếng với các phát minh về điện
Đây là một căn phòng phát thanh. Diện tích phòng rất lớn, toát lên một chút âm u kỳ lạ đằng sau cách bố trí ấm áp, cũng phải, suy cho cùng đồ trang trí đều là đầu lưỡi ngâm formalin(*).
(*) Một loại dung dịch dùng để ngâm bảo quản
Bên cạnh thiết bị phát thanh chuyên nghiệp là khu vực nghỉ ngơi thư giãn, sofa cỡ lớn và các loại quà vặt thức uống. Văn Tư Thành nhìn mà chộn rộn.
Nên biết trước khi khởi hành, bọn họ chỉ ăn qua loa vài món, căn bản không lấp đầy sự thèm ăn của anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-muoi-cuu-the/2776733/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.