Cưỡng ép hôn cô mà còn nói trong miệng cô toàn là vi trùng gây bệnh?
Vân Thiển tức quá hóa cười. Đây là cái chủng loại kỳ quặc chạy từ hóc xó xỉnh nào tới giở trò vô lại trước mặt cô vậy?
Mặc dù hành động ban nãy của anh là vì cứu người, nhưng hành động tiếp theo của anh không cách nào khiến người ta sinh lòng cảm kích được, còn làm người ta phát cáu.
Vân Thiển thôi miên chính mình không nên tức giận với người bản xứ. Chúa cứu thế không cho người chơi ra tay với người bản xứ, đánh sẽ bị trừ tiền.
Rõ ràng mang gương mặt giống Tống Hành Chỉ, nhưng hành vi cử chỉ đáng ghét hơn Tống Hành Chỉ một vạn lần, gương mặt cũng chẳng còn hấp dẫn như vậy nữa.
Văn Nhân Du đợi khách bồi tường phí tổn thất tinh thần. Anh cứu cô một mạng, mạng sống vô giá, anh đòi năm nghìn Cabo đã rất khách sáo rồi.
Cô gái nhỏ thoạt nhìn hơn hai mươi tuổi trước mặt đứng yên bất động. Văn Nhân Du bày ra thái độ tự nhận cực kỳ lễ phép giục cô đưa tiền.
“Tiền đưa anh cũng được, nhưng anh phải nói cho tôi biết người bóng xuất hiện ban nãy là quái vật gì.” Vân Thiển đút tay vào áo, giả vờ lấy tờ năm nghìn tiền mặt ra, vỗ vỗ trong lòng bàn tay.
Đôi mắt dưới cặp kính mỏng không kiềm được mà di chuyển theo tờ tiền, ánh mắt tham lam của anh ta nóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-muoi-cuu-the/2775787/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.