Người đàn ông trung niên trước mặt ăn mặc rất chuẩn mực, nhưng vi hoảng loạn mà âu phục cài lệch một nút. Sau khi được nhắc nhở, ông ta mới cài lại lần nữa cho đúng.
Vùng biển Địa Trung Hải(*) của ông ta phản xạ dưới ánh đèn, sợi tóc thưa thớt vây quanh vùng hói được cố định bốn phía bằng sáp .
(*) Tiếng lóng để chỉ đầu hói, còn vì sao thì các bạn xem bản đồ là biết.
Đây là Thị trưởng thị trấn Hạnh Phúc – Marion Harris.
Ông ta chạy tới đây là vì Văn Nhân Du.
Marion nhìn Văn Nhân Du không rõ sống chết trên cáng cứu thương. Ông ta lấy khăn tay lau mồ hôi hột toát ra liên tục, tự trách bản thân.
“Nếu biết trước xảy ra chuyện này, lúc đó tôi đã không bị quỷ ám mà đồng ý trồng Hoa đỏ trong trấn. Chính vì lấy thứ không thuộc về mình cho nên thị trấn bây giờ phải chịu sự trừng phạt của trời!”
Bùi Hướng Nhu hỏi xảy ra chuyện gì.
Nghe ý trong lời nói, Hoa đỏ mọc rải rác khắp thị trấn không phải là sản vật địa phương sao?
Marion không trả lời Bùi Hướng Nhu mà nhìn về phía Hozia cầu xin giúp đỡ: “Bọn họ là ai?”
Hozia cũng không hiểu chuyện Marion nói là gì. Công ty dược phẩm Tu Chính liên kết với thị trấn qua người khác, ông ta chủ yếu chịu trách nhiệm nghiên cứu thế giới ngược.
Nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-muoi-cuu-the/2775774/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.