Khi Vân Thiển tỉnh lại, ngực trái rất đau, cô nghi ngờ có người thừa dịp cô ngủ mà lấy xe tăng nã pháo vào tim mình.
Cô nghỉ ngơi hồi lâu, trái tim mới bớt đau đớn. Ký ức cuối cùng trước khi ngủ là Phù thủy biển hút lấy thần lực thất bại, hình như Tiểu Hải hút được thần lực này…
“Tiểu Hải?” Vân Thiển phát hiện Ô Tề Hải nằm co quắp dưới giường, vẻ mặt ảm đạm giống như gặp phải nỗi đau mà sinh mạng không thể chịu đựng được. Cô bước xuống giường đỡ cậu dậy: “Thần lực làm cậu bị thương à?”
Trong lòng Ô Tề Hải chửi đờ mờ, cậu không rõ xảy ra chuyện gì nhưng trực giác nói cho cậu biết chắc chắn là liên quan đến bản thể đần độn.
“Chắc vậy, em chỉ cần nghỉ ngơi một lát.” Ô Tề Hải thấy dáng vẻ không nhớ chuyện gì của Vân Thiển, nghĩ đến lời dặn của Tính dục nên không kể chuyện trong cơ thể cô có phân thân thần linh.
Đồng thời cậu cũng không muốn nói cho cô biết chuyện nơi quan trọng nào đó của cậu bị thương nặng.
Vân Thiển: “Giao dịch giữa chúng ta và Phù thủy biển coi như thất bại rồi à?”
Ô Tề Hải gật đầu: “Cô ta không lấy được thần lực.” Bọn họ muốn tiến hành giao dịch khác với Phù thủy biển.
Vân Thiển cảm khái Ô Tề Hải thật cố chấp. Do dự hồi lâu, cô vẫn nói thật tình huống “chỉ bền thận không bền tâm”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-muoi-cuu-the/2775710/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.